Bồ công anh

Chu Hải
TNTP - Thả mình lên thảm cỏ ở ngọn đồi đầy nắng và gió, tôi thở dài, lại một ngày mệt mỏi trôi qua. Bài tập, điểm số, những rắc rối với bạn bè…

Khẽ nghiêng đầu áp nửa khuôn mặt mình vào tấm nệm xanh mềm mại, tôi giật mình. Ơ kìa, là những cây hoa bồ công anh trắng muốt bé nhỏ. Đó là loài cây dại mà tôi rất thích. Có lẽ, bồ công anh giống tôi, một thứ nhỏ bé, giản đơn, không quá cầu kì hay lộng lẫy. Phải, tôi thích những thứ như vậy! Rất thích, thật sự rất thích!

Với dáng vẻ nhỏ nhắn, hoa trắng ngà, chả biết có thể gọi là hoa không nữa, nhưng mà nhiều vô kể ấy, nom như những cây kẹo bong gòn bé tí ti. Lúc đầu nhìn, tôi thật sự, không hề thích nó. Màu sắc không hấp dẫn tẹo nào, nhìn cứ mong manh, yếu ớt sao sao í, muốn ngắm cũng không được lâu, vì chỉ cần một cơn gió nhẹ nào vô tình ghé qua thôi là ... “bùm” bay mất tiêu.

Tôi đã thấy lúc nó vươn mình bay lên không trung bao la. Tôi đã thấy từng cánh hoa nhỏ nhẹ nhàng cuốn theo gió. Tôi đã thấy những gì ẩn sâu trong cái cây bé nhỏ đó. Một vẻ đẹp giản dị, tinh khiết. Một vẻ đẹp của riêng bồ công anh.

Bồ công anh đã lặng lẽ đem nỗi buồn, cùng với những giọt nước mắt của tôi đi giấu trong gió, để lại đây một cảm giác bình yên, thanh thản đến lạ thường. Bồ công anh, tựa như những ước mơ và hoài bão của cuộc đời đang chờ đợi ngày mà cơn gió của niềm đam mê, của sự cố gắng tới, ngày đó, nó sẽ tự do bay lên bầu trời rộng lớn kia. Nó sẽ bay, bay thật cao, và thật xa.

Tôi nhớ … tôi đã luôn ước, mình là bồ công anh. Tôi sẽ được sống những ngày tháng bình dị, giản đơn với buổi sáng thức dậy cùng với vài giọt sương ban mai sáng sớm…

Ánh nắng chiều dịu nhẹ bao phủ lấy cả ngọn đồi. Tôi khẽ ngước mình cảm nhận một thứ gì đó, là gió. Một cơn gió nhẹ thoáng qua, thổi đi những cây hoa bồ công anh. Từng cánh hoa nhỏ, xoay nhè nhẹ, nhè nhẹ, bay về khoảng trời vô định. Nó sẽ bay về một nơi nào đó. Một nơi có gió, có nắng, và yêu thương đong đầy.

Lạ chưa kìa, sự mệt mỏi đã tan biến từ khi nào. Ngày mai lại là một ngày mới và tôi sẽ cố gắng “đại bại” mọi khó khăn, thử thách.

Nguyễn Phan Như Quỳnh

(Lớp7/2, THCS Lê Hồng Phong, Tam Kỳ, Quảng Nam. Bút nhóm “Thủ phủ Tam Kỳ”)

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Bồ công anh tại chuyên mục Điều Em Muốn Nói của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Bài Điều Em Muốn Nói khác

Bình Định: Lan tỏa tri thức – Thắp sáng tương lai tại vùng cao Vĩnh Thạnh

Với cách làm linh hoạt, gần gũi và sáng tạo, Tiểu dự án 2 thuộc Dự án 6 “Truyền thông và giảm nghèo về thông tin” đang từng bước rút ngắn khoảng cách tiếp cận thông tin tại huyện miền núi Vĩnh Thạnh (tỉnh Bình Định), đặc biệt đối với phụ nữ và trẻ em dân tộc thiểu số – những đối tượng yếu thế vốn ít có cơ hội nắm bắt kịp thời các chính sách, kỹ năng và tiến bộ xã hội.

MedDental và hành trình lan tỏa nụ cười

Trong suốt hành trình 7 năm đồng hành cùng sức khỏe cộng đồng, MedDental đã chứng kiến không ít bạn học sinh phải chịu đựng những vấn đề răng miệng tưởng chừng nhỏ nhưng lại ảnh hưởng lớn đến sự phát triển, tâm lý và sự tự tin.

Đoàn kết - những mảnh ghép tạo nên hạnh phúc

Giờ chơi, giữa sân trường rộn rã tiếng cười, những cánh tay nối nhau kéo co trong tiếng cổ vũ nhiệt thành, những giọt mồ hôi lấp lánh trên gương mặt rạng ngời… Tất cả đều là hình ảnh đẹp của sức mạnh tập thể, của tình đoàn kết – yếu tố quan trọng giúp chúng ta vượt qua những thời khắc khó khăn để thành công.