Chuyến đi của Thỏ con

Trương Nguyên
Thỏ con sống với mẹ ở một thảo nguyên xanh mát đầy hoa thơm cỏ mềm. Một sáng nọ, chim Vàng Anh bay qua hiên nhà tíu tít báo tin:

- Bà Thỏ bị ốm! Bà Thỏ bị ốm!

Thỏ mẹ lo lắng lắm, muốn đi thăm Thỏ bà ngay nhưng còn vướng chú Thỏ Út chưa mở mắt. Thỏ con liền bảo:

- Để con sang thăm bà, mẹ ơi!

Thỏ mẹ liền sắp cho nó chút đồ ăn và căn dặn:

- Con đi đường cẩn thận, chớ có la cà đấy nhé!

Thỏ bà sống bên kia rừng, phải đi rất xa nên Thỏ con lên đường ngay. Trời nắng ấm và chim ca ríu rít nhưng Thỏ con dằn lòng đi thật mau:

- Phải thăm bà đã, lúc khác chơi!

Thỏ con mở cái túi nhỏ ở bên hông. Mẹ Thỏ sắp cho nó một củ cà rốt, một cây bắp cải và một quả táo nhỏ màu hồng hồng.

Thỏ con đi đến cửa rừng thì thấy một chú Gấu Mèo con thập thò sau một gốc cây. Hỏi ra mới biết mẹ Gấu Mèo đi kiếm ăn chưa về. Gấu Mèo con đói quá mới mò ra đây. Thỏ con bèn chia một nửa cây bắp cải cho Gấu Mèo. Chú Gấu Mèo ăn ngay và cảm ơn rối rít.

Càng đi sâu vào trong rừng càng tối. Không gian âm u khiến Thỏ con ngỡ nó bị lạc đường. May mà có một chú Khỉ lanh lợi chỉ đường cho. Thỏ con liền chia một nửa quả táo cho Khỉ để cảm ơn. Khỉ cười tươi bảo nó:

- Lần sau qua đây cứ bảo mình.

Ra đến bìa rừng thì trời đã sẩm tối. Bỗng một cơn mưa đổ xuống. Thỏ con chạy đến bên một hang đất để náu tạm. Bên trong là gia đình Lợn Lòi đang sinh sống. Lợn Lòi bảo:

- Vào đây trú kẻo ướt Thỏ ơi!

Mưa ngớt, Thỏ con đi ngay, không quên bẻ một nửa củ cà rốt để cảm ơn gia đình Lợn.

Thỏ con gõ cửa nhà bà mấy lần mới thấy bà mở cửa. Hai bà cháu ôm nhau xúc động lắm. Thỏ con bày ra bàn mấy món đồ ăn cho bà tẩm bổ. Món nào cũng chỉ còn một nửa. Thỏ con nghĩ bà sẽ buồn vì những món quà không trọn vẹn. Nhưng sau khi nghe Thỏ con kể về chuyến đi của mình, Thỏ bà vui vẻ hẳn lên. Thỏ bà cảm thấy mình như khỏe lại khi thấy Thỏ con vừa biết làm việc tốt, vừa biết trân trọng sự giúp đỡ của mọi người.

- Bà rất vui vì những việc làm của cháu.

Thỏ con ở lại cho đến khi Thỏ bà khỏe mạnh. Ngày về, Thỏ bà cài cho nó một bông hoa màu cam lên cổ. Thỏ con vừa đi vừa khoe mình được bà khen đấy. Khi đi ngang qua nhà Gấu Mèo, Gấu Mèo mẹ tặng cho Thỏ con mấy trái lê ngọt lịm tươi giòn.

Về đến nhà, Thỏ mẹ nghe chuyện cũng khen:

- Thỏ con ngoan lắm! Mẹ khen!

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Chuyến đi của Thỏ con tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Cô bé dũng cảm

Huyền chăm chút từng kẽ lá của cây sen đá, tỉa những chiếc lá vàng trong chậu hoa giấy bên ...

Món quà tặng bà

Cuối tuần vừa rồi, bé Mây theo ba mẹ về quê thăm bà ngoại. Nhà bà xa lắm. Mây vừa đi xe ...

Con mèo nhọ mũi

Chú chuồn chuồn ớt lượn vài vòng trong vườn rồi hạ cánh xuống một quả ớt cũng đỏ au ...

Bài Sáng Tác khác

Vui hội trăng rằm

Không khí đêm hội trăng Rằm đã rất nô nức, rộn ràng rồi các bạn ơi. Cùng đón một cái tết Trung thu thật vui qua những bức tranh đáng yêu của các bạn thiếu nhi Hà Nội nào!

Chú Cuội Cung Trăng

Ngày xưa, ở một vùng nọ, có một người tiều phu tên là Cuội. Một hôm, như thường lệ, Cuội vác rìu vào rừng sâu tìm cây chặt về làm củi. Khi đến gần một con suối nhỏ, Cuội giật mình phát hiện có một hang cọp.

Bay, bay, bay...

Khu vườn nhỏ tĩnh lặng trong buổi sớm mai nhè nhẹ. Thỉnh thoảng, một thanh âm be bé cất lên đâu đây - tiếng gió thổi, tiếng giọt nước rơi từ mái tranh xuống sàn gạch hay tiếng vỗ cánh của mấy con ong rù rì rù rì đi tìm nhụy khẽ rung lên.

Một ngày trên Cung Trăng

Một bài toán hóc búa, mãi mà vẫn chưa tìm thấy lời giải. Hiếu đập tay xuống bàn đầy chán nản. Nó mở toang cửa sổ phòng học, đưa mắt nhìn cảnh vật xung quanh.

Lẫn đời ai

Nội chỉ tay vào bức tường, lấy giùm nội năm chục ngàn cả tí lạc mất. Nội gõ gõ vào tấm gạch men, rồi mê man. Những cơn gió ban trưa như ngủ quên rồi, không như mọi lần, vào ru nội ngủ. Oi bức, hừng hực, chói sáng cả mảnh sân nhà.

Đôi giày thể thao cũ

Trong góc tủ bụi bặm nơi những món đồ cũ bị lãng quên, có một đôi Giày Thể Thao sờn vải nằm buồn thiu. Từng là món quà sinh nhật của cô bé, giờ đây nhìn thân hình cũ kỹ của mình, lớp vải đã bạc màu, nó thầm nghĩ mình vô dụng biết nhường nào. Bên cạnh nó là Chị Giày Búp Bê xinh đẹp, kiêu hãnh và thích kể chuyện.