Na ơi - Mở mắt nào!

Cún Bông
Ấy là một ngày đẹp trời, khi mà bé Nụ phát hiện ra một quả na nhỏ xíu trên cái cây trước sân. Cái cây ấy từng bị gió bão đánh tơi tả, rồi sâu đục tấn công. Ai cũng nghĩ cây na sẽ ngã gục chứ đâu ngờ nó còn sống được và lại còn ra quả nữa chứ. Thật tuyệt làm sao!

Bà ngắm cây na trầm ngâm gật đầu khẽ nói: “Cây cũng như con người ta vậy đó! Có vượt qua những thử thách khó khăn mới thấy khát vọng sống lớn lao thế nào”.

Bé Nụ chưa hiểu chuyện nên chỉ biết như thế là một cái cây đáng trân trọng với một quả na “may mắn” mà ngày ngày nó cần phải chăm sóc cẩn thận hơn thôi. Ừ, bé Nụ không biết chuyện cái đêm mẹ chuẩn bị sinh bé cũng là ngày cơn bão số 3 ập tới. Gió thét gào từng đợt mạnh, sấm sét rạch liên hồi trong đêm đen tối mịt, mưa như trút. Mưa, gió, và sấm sét, hòa quyện giáng xuống những nơi bão quét qua, trong đó có cả ngôi nhà nhỏ nơi mẹ đang chuẩn bị đón Nụ chào đời.

Giữa đêm mưa bão, nhà ai cũng đóng cửa thật chặt. Mẹ vừa lo vừa run run giọng thì thầm với em bé Nụ ở trong bụng: Con bé ngốc của mẹ ơi, sao lại quẫy đạp và đòi chào đời vào giữa đêm mưa bão thế này? Bà khi ấy vừa lau mồ hôi cho mẹ Nụ vừa lẩm bẩm: “Ngoan nào cháu yêu! Chắc sau này cháu sẽ trở thành một đứa trẻ mạnh mẽ và khỏe khoắn của bà!”.

May sao, con thuyền nhỏ cũng đi ngang cơn bão tố, khó khăn rồi cũng qua, cô bé Nụ lớn lên xinh xắn, đáng yêu và mạnh mẽ đúng như mong ước của mẹ, của bà.

Bà ơi bà, chừng nào quả Na này chín ạ?” - Bé Nụ thắc mắc. Bà bật cười đáp lại: “Chừng nào nó mở mắt là hái được!”.

Vậy mà chờ mãi, chờ mãi quả na vẫn xanh mướt, không chịu mở mắt. Chỉ có điều đặc biệt là nó to lên trông thấy qua mỗi ngày. Bé Nụ háo hức lắm, ngày nào cũng ngóng lên cây rồi lẩm nhẩm: “Xem cậu lớn thêm chừng nào rồi”! Sau đó cô bé xòe bàn tay ra tính: “Quả to thế này thì mình sẽ gọi tụi nhỏ Lam, cái Hiền và anh em thằng Tộ đến cùng ăn nữa nhỉ. Na ơi, mở mắt đi nào”.

Tối ấy mưa dông, cái Nụ nằm trong nhà cứ thấp thỏm lo quả na bị gió đánh rụng mất. Từng đợt gió ào qua, có phải quả na đang gồng mình bám cho chắc đấy không. Giá có thể ôm quả na vào đây thì tốt biết mấy. Rào rào... Mưa đổ, gió vẫn giật từng hồi, quả na đứt khỏi cuống sau bao nhiêu nỗ lực cố bám chặt cành.

Sáng sớm, trời trong veo và mát mẻ. Bé Nụ vừa thức giấc đã vùng dậy chạy ra sân nhìn quanh dưới đất với đầy lá rụng bởi cơn dông tối qua, nhưng không thấy quả na đâu hết. Ôi kìa, trên cành, quả na vẫn ở đó. Thì ra chỉ là mơ thôi. “Ôi kìa... Bà ơi, na mở mắt rồi. Lam ơi, Hiền ơi, na mở mắt rồi...” Tiếng bé Nụ vang cả ngõ, gọi bạn bè đến cùng thưởng thức.

Có lẽ chưa bao giờ các bạn nhỏ ăn trái na nào vừa ngon vừa vui đến vậy! Chắc là tại quả na được lớn lên bởi tình thương và bao công chăm sóc của bé Nụ đấy thôi!

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Na ơi - Mở mắt nào! tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Hạt giống nảy mầm

Mùa xuân sắp qua, trên cánh đồng, các hạt giống đều đã nảy mầm. Từng chiếc lá con vẫy reo ...

Cô bé dũng cảm

Huyền chăm chút từng kẽ lá của cây sen đá, tỉa những chiếc lá vàng trong chậu hoa giấy bên ...

Món quà tặng bà

Cuối tuần vừa rồi, bé Mây theo ba mẹ về quê thăm bà ngoại. Nhà bà xa lắm. Mây vừa đi xe ...

Con mèo nhọ mũi

Chú chuồn chuồn ớt lượn vài vòng trong vườn rồi hạ cánh xuống một quả ớt cũng đỏ au ...

Bài Sáng Tác khác

Sâu Xanh bị cảm lạnh

Một chú Sâu Xanh bị hắt xì. Sâu Xanh hắt xì liên tục nên việc di chuyển trở nên thật khó khăn. Chú sâu đang bò lên cành cây để ăn lá. Bụng chú đói meo rồi. Nhưng...

Vui hội trăng rằm

Không khí đêm hội trăng Rằm đã rất nô nức, rộn ràng rồi các bạn ơi. Cùng đón một cái tết Trung thu thật vui qua những bức tranh đáng yêu của các bạn thiếu nhi Hà Nội nào!

Chú Cuội Cung Trăng

Ngày xưa, ở một vùng nọ, có một người tiều phu tên là Cuội. Một hôm, như thường lệ, Cuội vác rìu vào rừng sâu tìm cây chặt về làm củi. Khi đến gần một con suối nhỏ, Cuội giật mình phát hiện có một hang cọp.

Bay, bay, bay...

Khu vườn nhỏ tĩnh lặng trong buổi sớm mai nhè nhẹ. Thỉnh thoảng, một thanh âm be bé cất lên đâu đây - tiếng gió thổi, tiếng giọt nước rơi từ mái tranh xuống sàn gạch hay tiếng vỗ cánh của mấy con ong rù rì rù rì đi tìm nhụy khẽ rung lên.

Một ngày trên Cung Trăng

Một bài toán hóc búa, mãi mà vẫn chưa tìm thấy lời giải. Hiếu đập tay xuống bàn đầy chán nản. Nó mở toang cửa sổ phòng học, đưa mắt nhìn cảnh vật xung quanh.

Lẫn đời ai

Nội chỉ tay vào bức tường, lấy giùm nội năm chục ngàn cả tí lạc mất. Nội gõ gõ vào tấm gạch men, rồi mê man. Những cơn gió ban trưa như ngủ quên rồi, không như mọi lần, vào ru nội ngủ. Oi bức, hừng hực, chói sáng cả mảnh sân nhà.