“Con nhà người ta”… thật “ghét”!

Chu Hải
TNTP - Tôi tin có không ít bạn rơi vào tình cảnh giống mình, luôn bị đem so sánh với “con nhà người ta”. Cái cảm giác lúc đó bực mình làm sao! Có lúc tôi từng mong cái tên “con nhà người ta” ấy đừng… có mặt trong đời!

Nhưng có vẻ tình hình không đến nỗi tệ thế đâu. “Con nhà người ta” cũng có nhiều điều hay đáng để kết thân đấy. Bạn không tin thì đến nhà tôi nhé?!

Tên hàng xóm… khó chịu!

Dạo này bài kiểm tra của “hắn” luôn được điểm cao hơn tôi. Nhưng điều làm tôi lo lắng chẳng phải vì điểm số mà là vì bài “thuyết trình” dài dằng dặc của mẹ. Tôi không nói quá đâu. Tôi là nhóc đầu đàn trong một gia đình toàn “vịt giời” nên mẹ luôn muốn tôi phải gương mẫu.

Bực nhất là mẹ luôn so sánh tôi với hắn - tên nhóc hàng xóm, nào là nó học giỏi, nó thông minh và làm việc gì cũng trách nhiệm… Sau đó mẹ tổng kết lại một câu càng làm tôi ghét hắn hơn: “Đấy, con gái mà chẳng bằng một góc của con trai!”. Tôi không thể chấp nhận được điều đó và ngày càng cố gắng để vượt qua hắn.

Một ngày tệ hại

Cơn mưa dông mùa hạ bắt đầu ập đến, mưa khá nặng hạt và chẳng có dấu hiệu muốn dừng. Thật tệ khi tôi… quên mang áo mưa. Trời tối nhanh và thế là tôi đội mưa về với tâm trạng vừa lo, vừa mệt, sách vở thì ướt nhẹp.

Bước chân tới cửa, tôi đã nghe tiếng quở trách của mẹ vọng ra từ bếp:

- Mẹ đã dặn dò bao nhiêu lần rồi mà con không chịu nghe, lăn ra ốm rồi khổ thân bố mẹ chứ ai?...

Nỗi buồn bực tủi thân bị đẩy lên đỉnh điểm: “Bố mẹ chẳng thương yêu gì tôi, tôi sẽ ốm thật cho mẹ xem!” – tôi nhủ thầm.

Rồi tôi ốm thật. Cả người ớn lạnh. Cổ họng khô rát. Tay chân mỏi nhừ như vừa bị đánh. Tôi mệt lử rồi thiếp đi.

Một khởi đầu mới

Tôi nhận ra trời đã sáng khi cảm nhận có tia nắng chiếu qua song cửa. Trong lúc mơ màng, tôi nghe tiếng mẹ đầy lo lắng gọi bố. Cảm giác mát lạnh xuất hiện trên trán, thì ra bố đang đo nhiệt độ rồi thỉnh thoảng lại đổi khăn ướt cho tôi.

Có lẽ khi gặp tình huống khó khăn ta mới thấy được tình cảm của những người thật sự thương yêu mình. Trước tôi luôn nghĩ mình không được bố mẹ yêu thương là vì tôi là con gái. Bởi vậy tôi bị cuốn vào cuộc chạy đua không hồi kết để chứng minh rằng con gái chẳng thua kém con trai.

Cánh cửa mở ra, mẹ bê vào bát cháo nóng hổi, mùi hành, tiêu tỏa ra thơm nức.

Tôi ngồi dậy ăn cháo rồi uống thuốc. Lòng tôi đang ấm lại có lẽ là vì bát cháo mẹ nấu, cũng có lẽ là vì tôi đã nhận ra những điều quan trọng luôn hiện hữu quanh mình.

- À, cậu nhóc nhà bên nghe con bị sốt nên qua lấy vở để chép bài giúp rồi. Xem nó là con trai mà biết quan tâm, lo lắng cho bạn bè, đâu như con suốt ngày soi mói khuyết điểm người khác… - Mẹ đã bắt đầu bật kênh “bình luận” nhưng một nụ cười đã nở trên môi tôi. Hãy đợi đấy, tôi sẽ nhanh chóng khỏi bệnh để cạnh tranh với hắn. Nhưng bây giờ là cuộc cạnh tranh của những người bạn.

Cuộc sống sẽ trở nên tươi đẹp nếu ta biết cảm nhận và thấu hiểu những người xung quanh. Điều quan trọng là tôi đã nhận ra “con nhà người ta” không đáng ghét và thật tuyệt vời khi mình là con gái của bố mẹ!

Nguyễn Thị Trang

 

 

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết “Con nhà người ta”… thật “ghét”! tại chuyên mục Điều Em Muốn Nói của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Bài Điều Em Muốn Nói khác

Đoàn kết - những mảnh ghép tạo nên hạnh phúc

Giờ chơi, giữa sân trường rộn rã tiếng cười, những cánh tay nối nhau kéo co trong tiếng cổ vũ nhiệt thành, những giọt mồ hôi lấp lánh trên gương mặt rạng ngời… Tất cả đều là hình ảnh đẹp của sức mạnh tập thể, của tình đoàn kết – yếu tố quan trọng giúp chúng ta vượt qua những thời khắc khó khăn để thành công.

Nhiều câu chuyện hay “bước ra” từ sách báo

Chào mừng kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4/1975 đến 30/4/2025) và 135 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 đến 19/5/2025), Liên đội Trường Tiểu học Đan Trường tổ chức Hội thi “Chúng em kể chuyện Bác Hồ”.

Những dòng thư còn mãi

Ngày 8/3 là ngày dành riêng cho một nửa thế giới - phái đẹp - phái yếu với bất tận nguồn cảm hứng. Mời bạn cùng đến với những lời yêu thương dành cho mẹ, cho cô giáo thân thương của học trò trường THCS Lê Quý Đôn, TP. Hải Dương (tỉnh Hải Dương) qua những dòng thư đã được cô giáo Quỳnh Trâm ghi lại khi còn gắn bó với ngôi trường này nhé!

Cảm ơn mẹ

Chiếc máy bay từ từ chạy trên đường băng rồi lao vút lên bầu trời cao vời vợi. Ngồi bên ô cửa sổ, ngắm nhìn những áng mây bồng bềnh, thầy giáo trẻ Dương Đắc Quang Hảo xốn xang nhiều cảm xúc.