So sánh

Chu Hải
TNTP - Chợt nhận ra, tớ đã ích kỷ, đã đòi hỏi biết bao nhiêu. Nếu cứ so sánh, tớ sẽ thấy mình thật may mắn vô cùng, phải không các bạn!

• Mẹ tớ nói nhiều kinh khủng. Mẹ nhắc nhở tớ mỗi phút, mỗi giờ. Hết chuyện ăn cơm không được mở miệng to mà nói chuyện, ngồi phải khép chân… tới việc thà ngồi học ít mà hiệu quả còn hơn cứ lấy tiếng là học mà nghĩ tận đẩu tận đâu…

Thậm chí có lúc tớ ước sao mẹ chỉ nói mỗi ngày vài… câu là được.Người bạn ngồi cùng bàn với tớ bảo: “Mình không có mẹ. Mình nhớ mẹ lắm, ao ước có mẹ dù chỉ để nghe mẹ mắng, nghe mẹ góp ý. Mình thấy bạn thật giỏi giang và cư xử lịch sự, có ý tứ nữa. Mình ngưỡng mộ lắm. Nếu mình có mẹ, được mẹ dạy bảo, mình cũng được như bạn”.

• Bác - anh họ bố tớ - làm giám đốc một công ty lớn. Nhà bác ấy chỉ có một người con trai duy nhất (bằng tuổi tớ) và anh ấy rất sướng. Chiếc ba lô đi học của anh ấy có giá hơn… năm triệu đồng. Anh ấy còn được hai bác cho đi du lịch khắp nơi…

Ước gì bố, mẹ chúng tớ không phải là công chức, không phải là nhân viên, mà là giám đốc cho một công ty lớn, tập đoàn đa quốc gia nào đó thì có phải thích biết mấy… haizzz…

Nhận mấy món đồ chơi, đồ dùng học tập cũ dỉn của chị em tớ tặng cho, anh em cu Cò ở tầng dưới nhảy tưng tưng vì khoái chí. Tụi nó nâng niu, ngắm nghía từng thứ một cứ như thể là báu vật vậy.

Cu Cò bảo: Bọn em mà khoe đồ này với bọn anh, em họ ở quê á. Tụi nó cứ gọi là lác mắt luôn. Mà khoe thế thì ác lắm, mấy đứa sẽ buồn. Tốt hết là tụi em sẽ để dành một phần, đến dịp nghỉ Tết về quê mang cho mấy đứa. Cứ gọi là “món quà trong mơ” ấy chứ!

• Lớp tớ hầu hết toàn gái xinh, trai đẹp. Hình như có mỗi tớ vừa “mẩu” vừa tròn xoe xoe… hu… hu… Giá mà tớ có thể thay đổi được ngoại hình của mình…

Chúng tớ đang giao lưu, tặng quà cho trẻ em ở một Trung tâm trẻ khuyết tật. Có em không nhìn được, có em đi lại khó khăn, có người chị lớn hơn tôi tới… ba tuổi mà chỉ cao bằng bé mẫu giáo!

Trời! Hẳn là những người bạn khuyết tật này chẳng bao giờ có ước mơ “sang” như tớ, chắc chắn họ chỉ mong mình được như người bình thường là tốt lắm rồi.

Chợt nhận ra, tớ đã ích kỷ, đã đòi hỏi biết bao nhiêu. Nếu cứ so sánh, tớ sẽ thấy mình thật may mắn vô cùng, phải không các bạn!

YoYo

 

 

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết So sánh tại chuyên mục Điều Em Muốn Nói của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Bài Điều Em Muốn Nói khác

Đoàn kết - những mảnh ghép tạo nên hạnh phúc

Giờ chơi, giữa sân trường rộn rã tiếng cười, những cánh tay nối nhau kéo co trong tiếng cổ vũ nhiệt thành, những giọt mồ hôi lấp lánh trên gương mặt rạng ngời… Tất cả đều là hình ảnh đẹp của sức mạnh tập thể, của tình đoàn kết – yếu tố quan trọng giúp chúng ta vượt qua những thời khắc khó khăn để thành công.

Nhiều câu chuyện hay “bước ra” từ sách báo

Chào mừng kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4/1975 đến 30/4/2025) và 135 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 đến 19/5/2025), Liên đội Trường Tiểu học Đan Trường tổ chức Hội thi “Chúng em kể chuyện Bác Hồ”.

Những dòng thư còn mãi

Ngày 8/3 là ngày dành riêng cho một nửa thế giới - phái đẹp - phái yếu với bất tận nguồn cảm hứng. Mời bạn cùng đến với những lời yêu thương dành cho mẹ, cho cô giáo thân thương của học trò trường THCS Lê Quý Đôn, TP. Hải Dương (tỉnh Hải Dương) qua những dòng thư đã được cô giáo Quỳnh Trâm ghi lại khi còn gắn bó với ngôi trường này nhé!

Cảm ơn mẹ

Chiếc máy bay từ từ chạy trên đường băng rồi lao vút lên bầu trời cao vời vợi. Ngồi bên ô cửa sổ, ngắm nhìn những áng mây bồng bềnh, thầy giáo trẻ Dương Đắc Quang Hảo xốn xang nhiều cảm xúc.