Alice và tiệc trà kỳ quái

TNTP Thứ Tư
Kỳ này, mời bạn cùng ghé thăm trường THPT chuyên Phan Bội Châu (TP. Vinh, tỉnh Nghệ An) và cùng thưởng thức “khu vườn nghệ thuật” mà các cây bút Tuổi hồng nơi đây đã tạo dựng lên nhé!

Dưới bóng cây rậm rạp trước căn nhà nhỏ, một chiếc bàn dài phủ khăn trắng được bày biện với bộ tách trà loang lổ hoa văn. Thỏ March và Mũ Điên đang ngồi đó, cùng với Chuột Ngủ Gật - cậu bạn nhỏ nhắn, đang ngủ gà ngủ gật giữa hai người. Mặc dù chiếc bàn đủ lớn để chứa cả chục người, họ lại chen chúc nhau ở một góc nhỏ.

- Không còn chỗ đâu! Không còn chỗ đâu! - Cả ba đồng thanh kêu lên khi thấy Alice tiến lại gần.

- Thật ngớ ngẩn! - Alice phản bác, mắt ánh lên vẻ thách thức. “Rõ ràng là còn rất nhiều chỗ mà!”. Nói rồi, cô ngồi xuống chiếc ghế bành ở đầu bàn.

Mũ Điên nghiêng đầu, đôi mắt sắc như đang dò xét Alice từ đầu đến chân:

- Cô muốn uống trà à?

- Dĩ nhiên! - Alice đáp - Miễn là có bánh ngọt nữa.

- Bánh ngọt á? - Thỏ March chồm lên, mắt mở to - Không đời nào! Đây là tiệc trà vĩnh cửu, cô gái ạ. Ở đây chẳng có gì ngoài trà đâu!

- Tiệc trà vĩnh cửu ư? - Alice kinh ngạc - Là thế nào vậy? Mũ Điên búng tay, cười khùng khục:

- Chuyện dài lắm! Ta và Thời Gian từng là bạn thân cho đến khi ta lỡ xúc phạm hắn trong một buổi hòa nhạc. Thế là hắn nổi giận và khiến đồng hồ của ta ngừng lại mãi mãi ở 3 giờ chiều - thời điểm lý tưởng để uống trà. Từ đó, chúng ta cứ mãi ở trong tiệc trà, hết tách này đến tách khác!

- Vậy các người chẳng bao giờ dọn bàn sao? - Alice hỏi, mắt nhìn quanh, thấy khắp nơi la liệt tách trà, bánh vụn và đĩa đựng hoa quả rỗng.

- Không đời nào! - Thỏ March đáp, vẻ đắc ý - Chúng ta chỉ chuyển chỗ, ngồi sang ghế khác mỗi khi tách trà đầy!

Chuột Ngủ Gật bất ngờ mở mắt, dụi dụi mũi rồi lẩm bẩm như đang mơ: “Kể chuyện đi… kể chuyện đi…”. Nhưng chưa kịp nói hết câu, cậu ta lại ngả đầu ngủ tiếp.

Ôi, thật là bữa tiệc kỳ cục nhất mà tôi từng thấy!” - Alice thốt lên, nhưng trong lòng, cô không thể phủ nhận rằng, đây cũng là bữa tiệc thú vị nhất cô từng tham gia.

NGUYỄN THỊ HÀ GIANG (Lớp 11C5)

(Trích dịch từ nguyên bản truyện “Alice ở xứ sở thần tiên”)

Bài viết được đăng tải trên ấn phẩm TNTP Thứ Tư. Còn nhiều bài viết hay, hấp dẫn, các câu chuyện thú vị đang chờ đón bạn khám phá tại ấn phẩm TNTP Thứ Tư. Nếu bạn quan tâm, có thể mua báo và đọc trực tuyến tại cửa hàng trực tuyến của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhé!

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Alice và tiệc trà kỳ quái tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Hạt giống nảy mầm

Mùa xuân sắp qua, trên cánh đồng, các hạt giống đều đã nảy mầm. Từng chiếc lá con vẫy reo ...

Cô bé dũng cảm

Huyền chăm chút từng kẽ lá của cây sen đá, tỉa những chiếc lá vàng trong chậu hoa giấy bên ...

Món quà tặng bà

Cuối tuần vừa rồi, bé Mây theo ba mẹ về quê thăm bà ngoại. Nhà bà xa lắm. Mây vừa đi xe ...

Con mèo nhọ mũi

Chú chuồn chuồn ớt lượn vài vòng trong vườn rồi hạ cánh xuống một quả ớt cũng đỏ au ...

Bài Sáng Tác khác

Sâu Xanh bị cảm lạnh

Một chú Sâu Xanh bị hắt xì. Sâu Xanh hắt xì liên tục nên việc di chuyển trở nên thật khó khăn. Chú sâu đang bò lên cành cây để ăn lá. Bụng chú đói meo rồi. Nhưng...

Vui hội trăng rằm

Không khí đêm hội trăng Rằm đã rất nô nức, rộn ràng rồi các bạn ơi. Cùng đón một cái tết Trung thu thật vui qua những bức tranh đáng yêu của các bạn thiếu nhi Hà Nội nào!

Chú Cuội Cung Trăng

Ngày xưa, ở một vùng nọ, có một người tiều phu tên là Cuội. Một hôm, như thường lệ, Cuội vác rìu vào rừng sâu tìm cây chặt về làm củi. Khi đến gần một con suối nhỏ, Cuội giật mình phát hiện có một hang cọp.

Bay, bay, bay...

Khu vườn nhỏ tĩnh lặng trong buổi sớm mai nhè nhẹ. Thỉnh thoảng, một thanh âm be bé cất lên đâu đây - tiếng gió thổi, tiếng giọt nước rơi từ mái tranh xuống sàn gạch hay tiếng vỗ cánh của mấy con ong rù rì rù rì đi tìm nhụy khẽ rung lên.

Một ngày trên Cung Trăng

Một bài toán hóc búa, mãi mà vẫn chưa tìm thấy lời giải. Hiếu đập tay xuống bàn đầy chán nản. Nó mở toang cửa sổ phòng học, đưa mắt nhìn cảnh vật xung quanh.

Lẫn đời ai

Nội chỉ tay vào bức tường, lấy giùm nội năm chục ngàn cả tí lạc mất. Nội gõ gõ vào tấm gạch men, rồi mê man. Những cơn gió ban trưa như ngủ quên rồi, không như mọi lần, vào ru nội ngủ. Oi bức, hừng hực, chói sáng cả mảnh sân nhà.