Cào cào mượn áo

Lê Đức Dương
Đi chơi với Dế út về, Cào Cào em phụng phịu với mẹ:

– Mẹ ơi! Sao con lớn rồi mà mẹ cứ cho con mặc đồ chật sít, hở cả lưng cả bụng ra thế này, quê lắm!

Cào Cào mẹ phì cười:

– Trẻ con vắt mũi chưa sạch mà lớn gì. Vả lại con hay chạy nhảy tập thể thao thì mặc may ô quần soọc là tốt chứ sao ? Khi nào học giỏi, lớn hơn mẹ sẽ may đồ mới cho.

Nói thế thì chán quá! Cào Cào em lảng đi. Nó nhớ lại hồi sáng đi qua bãi cỏ thấy mấy chị Cào Cào múa lượn, hát chèo, khoe bao nhiêu màu áo xanh đỏ, biếc the… Nhìn lại mình chỉ mỗi bộ quần áo cộc cũn cỡn. Đã thế Dế con còn nói vào:

– Nhà dế chúng tớ phải mặc áo nâu thì đành chịu, đằng nay họ cào cào nhà cậu có điều kiện với biết bao lụa là mà cậu cứ mặc đồ cũn cỡn là thế nào chứ!

Đau thật! Nghĩ đi nghĩ lại Cào Cào con chợt nảy ra ý định. Trong buồng có vắt bộ áo tứ thân của chị gái nó! Cào Cào em liền chui vào lôi ra mặc thử, áo hơi dài nhưng không sao, giống hệt cô dâu đám cưới. Xoay qua xoay lại soi gương. Cào cào em thấy mình đẹp như công chúa! Thích ghê ! Thế này thì mặc luôn đi chơi chứ chờ mẹ may thì tới khi nào. Cào Cào em hớn hở bước ra, nó nghĩ chỉ một chút nữa thôi cả lũ bạn bè như Dế Than, Dế Chũi, Bọ Dừa, Bọ Hung sẽ lác mắt cho mà xem.

Lếch xếch bộ áo dài quá khổ trên đường, cào cào ta sướng lắm, đi tới đâu nó cũng khoe: “Áo này, quần này!” Quả thực lũ bạn cùng lứa rất ngạc nhiên về bộ áo mới của nó.

Khi cào cào em đang dạo chơi trên đường thì ở trên cành cao có một con chim sâu bất ngờ nghiêng mình ngó ngạc nhiên:“Cái gì lấp lánh nhún nhảy thế nhỉ?” Và nó vỡ nhẽ: đó chỉ là một con cào cào non. Bụng chim cồn lên. Nó lao xuống. May mắn làm sao có bác Dế Than đang mài răng gần đó liền nhào ra kéo Cào Cào em vào hang thoát hiểm. Chim sâu bực tức mổ mấy nhát vào bộ quần áo bỏ lại rồi bay vụt đi.

Nằm trong hang, Cào Cào em run cầm cập. Suýt nữa nó mất mạng vì mặc chiếc áo không phải của mình!

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Cào cào mượn áo tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Hạt giống nảy mầm

Mùa xuân sắp qua, trên cánh đồng, các hạt giống đều đã nảy mầm. Từng chiếc lá con vẫy reo ...

Cô bé dũng cảm

Huyền chăm chút từng kẽ lá của cây sen đá, tỉa những chiếc lá vàng trong chậu hoa giấy bên ...

Món quà tặng bà

Cuối tuần vừa rồi, bé Mây theo ba mẹ về quê thăm bà ngoại. Nhà bà xa lắm. Mây vừa đi xe ...

Con mèo nhọ mũi

Chú chuồn chuồn ớt lượn vài vòng trong vườn rồi hạ cánh xuống một quả ớt cũng đỏ au ...

Bài Sáng Tác khác

Sâu Xanh bị cảm lạnh

Một chú Sâu Xanh bị hắt xì. Sâu Xanh hắt xì liên tục nên việc di chuyển trở nên thật khó khăn. Chú sâu đang bò lên cành cây để ăn lá. Bụng chú đói meo rồi. Nhưng...

Vui hội trăng rằm

Không khí đêm hội trăng Rằm đã rất nô nức, rộn ràng rồi các bạn ơi. Cùng đón một cái tết Trung thu thật vui qua những bức tranh đáng yêu của các bạn thiếu nhi Hà Nội nào!

Chú Cuội Cung Trăng

Ngày xưa, ở một vùng nọ, có một người tiều phu tên là Cuội. Một hôm, như thường lệ, Cuội vác rìu vào rừng sâu tìm cây chặt về làm củi. Khi đến gần một con suối nhỏ, Cuội giật mình phát hiện có một hang cọp.

Bay, bay, bay...

Khu vườn nhỏ tĩnh lặng trong buổi sớm mai nhè nhẹ. Thỉnh thoảng, một thanh âm be bé cất lên đâu đây - tiếng gió thổi, tiếng giọt nước rơi từ mái tranh xuống sàn gạch hay tiếng vỗ cánh của mấy con ong rù rì rù rì đi tìm nhụy khẽ rung lên.

Một ngày trên Cung Trăng

Một bài toán hóc búa, mãi mà vẫn chưa tìm thấy lời giải. Hiếu đập tay xuống bàn đầy chán nản. Nó mở toang cửa sổ phòng học, đưa mắt nhìn cảnh vật xung quanh.

Lẫn đời ai

Nội chỉ tay vào bức tường, lấy giùm nội năm chục ngàn cả tí lạc mất. Nội gõ gõ vào tấm gạch men, rồi mê man. Những cơn gió ban trưa như ngủ quên rồi, không như mọi lần, vào ru nội ngủ. Oi bức, hừng hực, chói sáng cả mảnh sân nhà.