Cào cào mượn áo

Lê Đức Dương
Đi chơi với Dế út về, Cào Cào em phụng phịu với mẹ:

– Mẹ ơi! Sao con lớn rồi mà mẹ cứ cho con mặc đồ chật sít, hở cả lưng cả bụng ra thế này, quê lắm!

Cào Cào mẹ phì cười:

– Trẻ con vắt mũi chưa sạch mà lớn gì. Vả lại con hay chạy nhảy tập thể thao thì mặc may ô quần soọc là tốt chứ sao ? Khi nào học giỏi, lớn hơn mẹ sẽ may đồ mới cho.

Nói thế thì chán quá! Cào Cào em lảng đi. Nó nhớ lại hồi sáng đi qua bãi cỏ thấy mấy chị Cào Cào múa lượn, hát chèo, khoe bao nhiêu màu áo xanh đỏ, biếc the… Nhìn lại mình chỉ mỗi bộ quần áo cộc cũn cỡn. Đã thế Dế con còn nói vào:

– Nhà dế chúng tớ phải mặc áo nâu thì đành chịu, đằng nay họ cào cào nhà cậu có điều kiện với biết bao lụa là mà cậu cứ mặc đồ cũn cỡn là thế nào chứ!

Đau thật! Nghĩ đi nghĩ lại Cào Cào con chợt nảy ra ý định. Trong buồng có vắt bộ áo tứ thân của chị gái nó! Cào Cào em liền chui vào lôi ra mặc thử, áo hơi dài nhưng không sao, giống hệt cô dâu đám cưới. Xoay qua xoay lại soi gương. Cào cào em thấy mình đẹp như công chúa! Thích ghê ! Thế này thì mặc luôn đi chơi chứ chờ mẹ may thì tới khi nào. Cào Cào em hớn hở bước ra, nó nghĩ chỉ một chút nữa thôi cả lũ bạn bè như Dế Than, Dế Chũi, Bọ Dừa, Bọ Hung sẽ lác mắt cho mà xem.

Lếch xếch bộ áo dài quá khổ trên đường, cào cào ta sướng lắm, đi tới đâu nó cũng khoe: “Áo này, quần này!” Quả thực lũ bạn cùng lứa rất ngạc nhiên về bộ áo mới của nó.

Khi cào cào em đang dạo chơi trên đường thì ở trên cành cao có một con chim sâu bất ngờ nghiêng mình ngó ngạc nhiên:“Cái gì lấp lánh nhún nhảy thế nhỉ?” Và nó vỡ nhẽ: đó chỉ là một con cào cào non. Bụng chim cồn lên. Nó lao xuống. May mắn làm sao có bác Dế Than đang mài răng gần đó liền nhào ra kéo Cào Cào em vào hang thoát hiểm. Chim sâu bực tức mổ mấy nhát vào bộ quần áo bỏ lại rồi bay vụt đi.

Nằm trong hang, Cào Cào em run cầm cập. Suýt nữa nó mất mạng vì mặc chiếc áo không phải của mình!

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Cào cào mượn áo tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Khu vườn màu nắng

Nắng mới mềm như lụa lướt thướt trên vòm cây, là đà trên cỏ dại. Con đường đất nhỏ ...

Bài Sáng Tác khác

Điệp viên nhí

Nam cau mày lại, miệng lẩm bẩm: - Thật không thể chấp nhận được! Là hắn! “Hắn” ở đây là Ninja Lông Mun - biệt danh Nam đã đặt cho chú mèo đen tuyền, tròn núc ních của bà Lan.

Những dòng chữ kỳ diệu

Ngày ấy, cu Minh còn bé xíu, chưa đi học. Tôi rất quý nó, vì nhà nó có cả một thư viện nhỏ. Ba nó là thầy giáo dạy văn trên tỉnh.

Món lẩu cá má làm

Tui thường phụ má làm bếp khi rảnh rỗi. Hồi lớp một. lớp hai thì là vo gạo, lặt rau… lớn hơn thì rửa sạch thịt thà, cá mú cho má sơ chế và cuối cùng là dọn mâm. Không rõ từ bao giờ tui có quyết tâm học má làm bếp thật giỏi, nhất là món lẩu cá ba sa.

Đèn lồng bưởi

Đêm trung thu tôi cầm chiếc đèn lồng bưởi của Hạng đi dưới ánh trăng, thứ ánh sáng mát rượi sau trận mưa rào từ sớm. Thi thoảng mặt đất nhờ nhợ tối khi trăng lặn vào trong những đám mây. Nhưng tôi thích thế, vì có vậy thì đèn lồng của tôi mới mặc sức phô diễn thứ ánh sáng tuyệt vời của nó.

Những chuyện xa lạ

Đến mùa đông, cây liễu rụng hết cả tóc. Anh Sơn Dương sống ở triền núi lạnh đen sẫm những hốc đá hút gió cứ hú lên suốt ngày suốt đêm.