Hè này, bố đi công tác xa, mẹ phải thuê người giúp việc. Đó là Tuyết, chỉ trạc tuổi tôi nhưng siêng cực kỳ. Thấy tôi hay đi học thêm, nó có vẻ ngạc nhiên lắm. Nhất là khi thấy tôi xin mẹ tiền học, nó cứ đứng ngẩn người nhìn. Có lần, nó hỏi:

Hè này, bố đi công tác xa, mẹ phải thuê người giúp việc. Đó là Tuyết, chỉ trạc tuổi tôi nhưng siêng cực kỳ. Thấy tôi hay đi học thêm, nó có vẻ ngạc nhiên lắm. Nhất là khi thấy tôi xin mẹ tiền học, nó cứ đứng ngẩn người nhìn. Có lần, nó hỏi:
Hôm nay mẹ đi làm về muộn hơn. Mẹ ho nhẹ vài tiếng và gương mặt mẹ mệt hơn mọi ngày. Thế nhưng không kịp nghỉ ngơi, mẹ nhanh tay cất chiếc túi và cởi chiếc áo khoác treo lên mắc rồi bắt tay ngay vào việc chuẩn bị cho bữa tối.
Bạn đã bao giờ thức dậy sớm và thử đặt chân vào một khu vườn nhỏ chưa?
Tiếng trống thúc dồn dập và tiếng reo hò từ đám hội ngoài đình vang vọng tới thật náo nức nhưng vẫn không thu hút được Nguyễn Thắng.
Thế là ông lão mùa đông đã mở cánh cửa thời gian để những chùm mây xám ngủ yên trong căn nhà kín bưng được tự do bay ra với bầu trời. Những đám mây xám đi tới đâu là hơi gió lạnh như kem tỏa ra tới đó. Và rồi cây cối, muôn loài bắt đầu run rẩy trước những cơn gió lạnh đầu mùa.
Ngày xưa, đã rất lâu rồi, có một người đàn ông nghèo sinh được bốn người con trai. Khi các con đã trưởng thành, khôn lớn, ông gọi các con lại và nói:
Bạn ơi, tháng 11 tri ân thầy cô giáo đã đến rồi. Mời bạn cùng lắng nghe những lời cảm ơn thơm ngát của các bạn học sinh trường Tiểu học Nguyễn Văn Tố (quận Lê Chân, TP. Hải Phòng) gửi đến thầy cô mến thương của mình nhé!
Tháng 11 về, lòng tôi lại trào dâng kỷ niệm cũ, hình ảnh cậu bé Hoàng với dáng người nhỏ nhắn, làn da ngăm đen và đôi mắt nhỏ một mí lại hiển hiện trong tâm trí tôi. Thời gian trôi thật mau, mới đó đã bốn năm trôi qua, kể từ ngày tôi chuyển công tác về trường mới. Thế nhưng kỷ niệm với cậu bé Hoàng thì như mới ngày hôm qua thôi.
Lớp An có một bạn mới chuyển đến. Bạn ấy tên Tùng và nhà nghèo lắm. Hơn thế, Tùng chỉ có một chân vì tai nạn lúc nhỏ. Tùng luôn phải mang theo một cái gậy gỗ kẹp ở nách gọi là nạng để đi lại. An và các bạn trong lớp thương Tùng lắm, muốn giúp đỡ nhưng Tùng luôn từ chối.
Dòng sông giống như dòng chảy của thời gian. Từ xa xưa, loài người đã có mối liên kết đặc biệt với dòng sông như một người bạn thân thiết. Đến nay, dù cuộc sống của chúng ta hiện đại đến mấy thì những dòng sông vẫn có vai trò quan trọng, không thể thiếu, đem cho chúng ta nguồn nước mát và cảnh quan trong lành tuyệt đẹp.
Cùng bạn bè bốn phương vui chơi muôn nơi qua những bức tranh dễ thương dưới đây, các bạn nhé!
Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 sắp đến rồi, liệu chúng mình có thể tặng thầy cô món quà gì thật ý nghĩa khiến thầy cô bất ngờ, vui vẻ và hạnh phúc nhỉ? – Cún Bông biết là có rất nhiều bạn sẽ đặt ra câu hỏi ấy.
- Mau tránh đường cho Đức Ông dẫn quân đi qua! Tay Phạm Ngũ Lão vẫn thoăn thoắt đan sọt, đầu nghĩ tới những chiến lược quân sự nên chàng không nghe thấy tiếng thét của quân lính.
Bạn đã bao giờ nhìn thật lâu vào đôi mắt của mẹ chưa?
Nếu ai đó hỏi bạn: Mùi nắng có mùi gì? Bạn sẽ trả lời thế nào? Thật khó để nói rõ vì đây là một thứ mơ hồ không thể nói cho rõ. Mùi của nắng.
Xin giới thiệu với bạn đọc chùm thơ 4-5 chữ của các bạn lớp 7A1, trường THCS Nguyễn Tri Phương (Ba Đình, Hà Nội).
Diêm Vương đập tay rầm rầm xuống mặt bàn, quát lớn: Tên Tiểu Quỷ kia, sao ngươi dám làm trái lệnh ta!?
Mai được sinh ra ở đất nước xa xôi Hàn Quốc, 6 tháng tuổi về Việt Nam và từ đó dần lớn lên trong tình yêu của “người mẹ” mang tên BÀ NGOẠI.
Vẽ tranh là một lựa chọn thú vị để gửi gắm tình cảm tới người phụ nữ mà các bạn yêu quý. Nếu có năng khiếu hội họa, bạn hãy thử vẽ một bức tranh thật đẹp để gửi tặng bà, mẹ hoặc cô giáo mến yêu của mình nhân dịp ngày Phụ nữ Việt Nam nhé!
- Ông ngoại ơi, ông kể cho cháu nghe về ngày Giải phóng Thủ đô đi?
Sáng ngày 15/10, Nhà xuất bản Đại học Sư phạm phối hợp cùng trường Tiểu học Thực hành Nguyễn Tất Thành (Cầu Giấy, Hà Nội) tổ chức buổi giới thiệu và ra mắt tập sách “Về quê” trong bộ sách “Khúc đồng dao của bé”.