Mưa qua Làng Giàn

Cún bông Chăm học
Mời các bạn cùng nghe cây bút nhỏ Dương Phương Thảo (11 tuổi, huyện Phú Bình, tỉnh Thái Nguyên) kể một câu chuyện rất thú vị về một “ngôi làng đặc biệt” trong thiên nhiên nhé!

Trời oi bức đến là ngột ngạt. Muôn vật ở làng Giàn ngóng dài cổ đợi anh Gió, chị Mưa đi công tác về. Chị Bầu, chị Mướp nằm dài thườn thượt, lá cụp lại vì nắng.

Chiều muộn, trưởng xóm Chim Sẻ sốt ruột, tất tả bay xuống cuối làng hỏi chuyên gia dự báo thời tiết Chuồn Chuồn Thông Thái:

- Chào cụ Chuồn Chuồn Thông Thái, thời tiết sắp tới có thay đổi gì không cụ ơi?

Cụ Chuồn Chuồn Thông Thái giương cặp kính dày cộp nhìn Chim Sẻ rồi khẽ vẫy vẫy 4 chiếc cánh mỏng tang như tờ giấy ra dấu hiệu gọi mười chú chuồn chuồn Ớt tiến hành đo mưa, đo nắng. Mười chú chuồn chuồn Ớt bay vù lên không trung rồi bỗng nhanh chóng là là xuống mặt đất, không làm sao nâng bổng thân lên được như trước. Chuồn Chuồn Thông Thái lại giương cặp kính nhìn Chim Sẻ hỏi:

- Trưởng xóm nhìn thế là biết thời tiết sắp tới thế nào rồi chứ?

Chim Sẻ dụi dụi mắt nhìn đi nhìn lại mà vẫn không hiểu ý của cụ Chuồn Chuồn Thông Thái.

- Anh không nghe câu “chuồn chuồn bay thấp thì mưa” à? Sắp mưa rồi, anh Chim Sẻ ạ. Mà là mưa to kèm theo sấm sét đấy, anh về triển khai cho bà con trong làng phòng chống mưa bão đi là vừa.

Trưởng xóm Chim Sẻ nghe xong hơi tự ái. Mình đâu có rành về thơ phú mà lão Chuồn Chuồn Thông Thái chơi chữ ghê quá. Trời sắp mưa thì nói là sắp mưa còn bày đặt bay cao, bay thấp, nghe khó hiểu quá.

Dù vậy, trưởng xóm Chim Sẻ vẫn cảm ơn cụ Chuồn Chuồn Thông Thái rồi vội vã bay đi.

Việc đầu tiên là bác gặp họ hàng nhà Kiến giao cho các bạn kiến nhỏ đi thông báo cho muôn loài trong làng thông tin mà mình vừa nắm được. Ngay lập tức, những chú kiến nhỏ đi vòng quanh làng truyền tin. Muôn loài hối hả lo lắng kiểm tra lại nhà cửa. Trong khi muôn loài tất bật, sốt sắng tập trung phòng chống mưa bão thì Chim Vành Khuyên vẫn thờ ơ, mải mê trau chuốt lại bộ lông mượt như tơ óng của mình. Thi thoảng, cô nàng lại giương mỏ lên luyện giọng. Trưởng xóm Chim Sẻ đi kiểm tra ngang qua thấy tổ nhà Vành Khuyên vẫn tuềnh toàng, sơ sài nên nhắc nhở. Nhưng trái với sự lo lắng của trưởng xóm, Vành Khuyên trả lời hết sức chủ quan:

- Trời nóng bức thế này làm sao mà mưa bão được bác trưởng xóm ơi! Nói rồi, Vành Khuyên bay vút lên cành cao hót véo von.

Đúng như dự báo, trời vừa xẩm tối, từng đám mây đen từ đâu ùn ùn kéo về như những gã khổng lồ với hình thù kì quái. Sét rạch ngang trời. Mưa bắt đầu đổ xuống làng Giàn ào ạt. Gió rít từng hồi khiến làng Giàn rung chuyển. Họ nhà Bầu, nhà Mướp ôm lấy nhau quấn quýt... Ngôi nhà tuềnh toàng của Chim Vành Khuyên nhanh chóng bị gió đánh sập. Chim Vành Khuyên run lên cầm cập: Có ai cứu tôi với!

Chị Bầu nghe tiếng kêu cứu vội vươn cánh tay ra che chở nên Chim Vành Khuyên không bị cuốn theo chiều gió. Chị Mướp xòe chiếc lá to rộng để Chim Vành Khuyên chui vào tránh mưa bão.

Mưa kéo dài rả rích suốt đêm đến tận sáng mới tạnh. Sau mưa, làng Giàn bị thiệt hại khá nhiều. Trưởng xóm Chim Sẻ vòng quanh làng Giàn một lượt, kêu gọi mọi người cùng chung tay giúp đỡ nhau. Mấy chú chim lại bay ra cánh đồng quặp rác về sửa sang lại nhà cho những gia đình bị ảnh hưởng bởi mưa bão. Họ nhà Bầu, nhà Mướp nắm tay, hỏi han nhau ríu rít. Mấy trái mướp con, bầu con được đón cơn mưa lớn lên trông thấy.

Chim Vành Khuyên run run chui ra từ lá mướp. Muôn loài cùng xúm vào giúp cô xây lại tổ. Lúc này, Chim Vành Khuyên rụt rè, tỏ vẻ hối hận: "Xin lỗi vì đã làm phiền các bác. Lần sau em sẽ chủ động hơn trong phòng chống mưa bão. Mà không biết trời có mưa nữa không hả bác trưởng xóm Chim Sẻ ơi?".

Trưởng xóm Chim Sẻ nhìn lên bầu trời, tỏ vẻ hiểu biết khi học mót được ngón nghề của cụ Chuồn Chuồn Thông Thái.

- Các bạn nhìn xem. Chuồn Chuồn bay cao thế kia thì không nắng mới là lạ.

Muôn loài trong làng Giàn đồng loạt vỗ tay tán thưởng gọi bác trưởng xóm bằng biệt danh mới là "nhà dự báo thời tiết".

Bài viết được đăng tải trên ấn phẩm Cún bông chăm học. Còn nhiều bài viết hay, hấp dẫn, các câu chuyện thú vị đang chờ đón bạn khám phá tại ấn phẩm Cún bông chăm học. Nếu bạn quan tâm, có thể mua báo và đọc trực tuyến tại cửa hàng trực tuyến của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhé!

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Mưa qua Làng Giàn tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Hạt giống nảy mầm

Mùa xuân sắp qua, trên cánh đồng, các hạt giống đều đã nảy mầm. Từng chiếc lá con vẫy reo ...

Cô bé dũng cảm

Huyền chăm chút từng kẽ lá của cây sen đá, tỉa những chiếc lá vàng trong chậu hoa giấy bên ...

Món quà tặng bà

Cuối tuần vừa rồi, bé Mây theo ba mẹ về quê thăm bà ngoại. Nhà bà xa lắm. Mây vừa đi xe ...

Con mèo nhọ mũi

Chú chuồn chuồn ớt lượn vài vòng trong vườn rồi hạ cánh xuống một quả ớt cũng đỏ au ...

Bài Sáng Tác khác

Sâu Xanh bị cảm lạnh

Một chú Sâu Xanh bị hắt xì. Sâu Xanh hắt xì liên tục nên việc di chuyển trở nên thật khó khăn. Chú sâu đang bò lên cành cây để ăn lá. Bụng chú đói meo rồi. Nhưng...

Vui hội trăng rằm

Không khí đêm hội trăng Rằm đã rất nô nức, rộn ràng rồi các bạn ơi. Cùng đón một cái tết Trung thu thật vui qua những bức tranh đáng yêu của các bạn thiếu nhi Hà Nội nào!

Chú Cuội Cung Trăng

Ngày xưa, ở một vùng nọ, có một người tiều phu tên là Cuội. Một hôm, như thường lệ, Cuội vác rìu vào rừng sâu tìm cây chặt về làm củi. Khi đến gần một con suối nhỏ, Cuội giật mình phát hiện có một hang cọp.

Bay, bay, bay...

Khu vườn nhỏ tĩnh lặng trong buổi sớm mai nhè nhẹ. Thỉnh thoảng, một thanh âm be bé cất lên đâu đây - tiếng gió thổi, tiếng giọt nước rơi từ mái tranh xuống sàn gạch hay tiếng vỗ cánh của mấy con ong rù rì rù rì đi tìm nhụy khẽ rung lên.

Một ngày trên Cung Trăng

Một bài toán hóc búa, mãi mà vẫn chưa tìm thấy lời giải. Hiếu đập tay xuống bàn đầy chán nản. Nó mở toang cửa sổ phòng học, đưa mắt nhìn cảnh vật xung quanh.

Lẫn đời ai

Nội chỉ tay vào bức tường, lấy giùm nội năm chục ngàn cả tí lạc mất. Nội gõ gõ vào tấm gạch men, rồi mê man. Những cơn gió ban trưa như ngủ quên rồi, không như mọi lần, vào ru nội ngủ. Oi bức, hừng hực, chói sáng cả mảnh sân nhà.