Hãy nói "Con yêu mẹ" mỗi ngày

ngochiep
Đừng chỉ vì ngại ngùng, vì cái tôi cá nhân quá lớn mà đắn đo khi nói ra câu "Con yêu mẹ", bởi vì bạn là người rất may mắn khi còn được thổ lộ câu nói đó.

Từ bé đến giờ, tôi luôn yêu thương người phụ nữ đó nhất - người phụ nữ đã sinh ra tôi nuôi nấng tôi ăn học thành người để tôi có thể bước tiến trên con đường học hành bây giờ. Người đó không ai khác,đó chính là người mẹ của tôi.

Mẹ tôi là một người phụ nữ tuyệt vời. Bà đã hi sinh cả tuổi thanh xuân của mình để sinh ra tôi, nuôi nấng tôi và dạy tôi nên người. Đến khi tôi ốm, mẹ lại dành cả giấc ngủ của mình để lấy thuốc và chăm sóc cho tôi. Nhìn đôi mắt lim dim và những giọt mồ hôi vì lo lắng cho tôi, tôi lại tự trách mình rằng vì sao tôi lại không giữ sức khỏe của mình được tốt để mẹ phải lo lắng.

Có những hôm đi học tôi bị điểm kém, khi đó khuôn mặt mẹ trĩu nặng không nói một câu nào. Mặc dù lúc đó mẹ không mắng hay trách móc tôi nhưng tôi cảm giác như mẹ đang ân cần nhắc nhở và khuyên nhủ tôi. Những lúc đó tôi lại ân hận và tự nhủ rằng lần sau phải cố gắng học hành thật chăm chỉ.

Tình yêu của mẹ dành cho tôi như một khoảng không bao la rộng lớn. Mẹ sẵn sàng làm tất cả mọi thứ vì tôi. Mẹ thậm chí còn quan tâm tôi hơn cả bản thân mẹ. Dù vậy, tôi lại là một đứa con hư và chưa biết quan tâm đến mẹ. Đôi lúc tôi chỉ biết quan tâm tới bản thân tôi mà không quan tâm rằng mẹ đang nghĩ gì. Tôi cãi lại mẹ và đôi lúc tôi lại nghĩ đến việc bỏ nhà ra đi vì quá giận mẹ. Lúc đó, những giọt nước mắt lăn dài trên má mẹ tôi vì thất vọng về tôi. Tôi mong được xin lỗi mẹ nhưng một sức mạnh vô hình nào đó đã chặn đứng tôi lại và ngăn cản tôi. Tôi đau đớn vô cùng khi nhìn thấy mẹ đang nuôi một đứa con bất hiếu. Sau mỗi lúc đó, mẹ con tôi lại yêu thương nhau nhiều hơn và tôi dần nhận ra giá trị của cuộc sống.

Cho đến bây giờ, tôi vẫn tiếc nuối khi chưa từng nói một câu ”Con yêu mẹ” vì cái tôi quá lớn của mình. Và sau bài viết này, tôi sẽ bỏ cái “tôi” đấy đi và nói với mẹ một câu nói yêu thương nhất dành cho mẹ của mình. Và hỡi các bạn đang đọc bài viết này, nếu bạn chưa nói câu nói đó với mẹ của mình thì hãy nói ngay đi vì vẫn chưa muộn để nói câu nói đó. Hãy nói câu nói đó để thể hiện tình yêu thương của mình dành cho mẹ. Đừng để khi mẹ bạn đã không còn thì mới dằn vặt tự trách bản thân.

Mẹ yêu của con ơi! Con yêu mẹ vô cùng. Hãy sống mãi để con có thể tròn bổn phận làm con với mẹ.

Lê Mạnh Hưng – 7A6

Cuộc thi "NGƯỜI PHỤ NỮ CON YÊU" do Báo điện tử Thiếu niên Tiền phong tổ chức (từ 06/03 đến 31/03) là nơi để độc giả chia sẻ, gửi gắm tâm tư, nỗi niềm của mình với mẹ, bà và những người phụ nữ bạn yêu thương, kính trọng trong cuộc đời.

Bài dự thi gửi về địa chỉ email: cuocthi@thieunien.vn.

Bài dự thi ghi rõ: Bài dự thi “Người phụ nữ con yêu”.

- Họ tên:

- Địa chỉ:

- Điện thoại:

- Đường link Facebook:

- Thí sinh được tham gia không giới hạn số lượng bài dự thi

- Thể loại: Bài viết (1 ảnh và tối thiểu 400 chữ, tối đa 1.500 chữ)

- Bộ ảnh kèm chú thích (3-10 ảnh, tối đa 200 chữ/ảnh)

- Bài video (tối thiểu 30 giây và tối đa 5 phút)

- Ngoài ra, Ban tổ chức cũng chấp nhận các dạng bài dưới dạng tranh vẽ (Vẽ chân dung mẹ, bà, cô giáo…v.v)

- Ảnh dự thi có thể chụp bằng máy ảnh, điện thoại di động hoặc các thiết bị kỹ thuật số khác. Bài ảnh và bài viết chưa từng đăng trên các báo, diễn đàn khác.

- Viết bằng tiếng Việt, có dấu, không viết tắt, không sử dụng teencode...

Xem thể lệ cuộc thi chi tiết tại đây.

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Hãy nói "Con yêu mẹ" mỗi ngày tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Ngày bão đi qua

Dưới gốc cây cau cao cao, có một giàn trầu nhỏ mọc quấn quýt bên hàng rào tre. Giàn trầu ...

Người ở

Hè này, bố đi công tác xa, mẹ phải thuê người giúp việc. Đó là Tuyết, chỉ trạc tuổi tôi ...

Bài Sáng Tác khác

Mùa hè của em

Dưới sự hướng dẫn của cô giáo chủ nhiệm, bạn Phạm Quốc Đạt (lớp 3A, trường Tiểu học Đồng Lộc, huyện Can Lộc, Hà Tĩnh) đã viết được một bài thơ rất dễ thương có tên là “Mùa Hè của em”.

Cánh thư từ Trường Sa

Chiều đi học về, tôi nghe cô bưu tá trong Khu tập thể Tổng cục Chính trị bảo: - Quỳnh Anh có thư gửi từ Trường Sa về nhé!

Ngắm tranh của Hoàng Khôi

Những lúc rảnh rỗi, thay vì đòi bố mẹ cho xem điện thoại, bạn Trịnh Trần Hoàng Khôi (lớp 1C2, trường Tiểu học Xuân An, huyện Nghi Xuân, Hà Tĩnh) lại chọn ngồi “nghịch” với sắc màu. Thành quả của bạn ấy là những bức tranh đẹp mê tơi, mời các bạn cùng ngắm nhé!

Chuyện về chàng thủ môn

Thằng cu Tộ vừa nhổ một cái răng cửa. Khi nó cười thì cả bọn trong lớp tôi cũng phải lăn ra mà cười theo. “A ha thủ môn bỏ đi ăn cơm rồi!”. “Tộ ơi khéo không ruồi nó đá bóng vào…”

Giấc mơ nhỏ bé

Đã lâu rất lâu rồi, tại một thị trấn nhỏ ẩn mình giữa những ngọn đồi thoai thoải cạnh một khu rừng cổ thụ, có một cô gái nhỏ mộng mơ. Mọi người thường gọi cô là “Khách Vô Danh” và truyền tai nhau rằng cô có thể đi lạc vào cõi mộng của bất kỳ ai và dấn thân vào những cuộc phiêu lưu kỳ ảo mỗi đêm.