HƯỚNG TỚI KỶ NIỆM 70 NĂM NGÀY BÁO ĐỘI RA SỐ ĐẦU TIÊN (1/6/1954 - 1/6/2024)

Lần đầu có bài đăng báo

TP
Thời của chúng tôi từ hai mươi năm về trước, khi mà Internet và điện thoại chưa thịnh hành như bây giờ, mọi thông tin hầu như chỉ được biết qua những trang báo Thiếu niên Tiền phong (Nay là báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng).

Giấc mơ của cô học trò nghèo

Tờ báo Đội đã trở thành người bạn thân thiết sau mỗi giờ học. Cũng vì thế mà phòng Đoàn Đội của trường THCS Quỳnh Thọ, huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An luôn “đông khách”, chúng tôi chuyền tay nhau tờ báo mới, một cách thích thú và nâng niu. Riêng tôi, khi đọc những bài viết trong đó, tôi hay tưởng tượng ra sự sung sướng khi một ngày tên của mình cũng được xuất hiện trên báo.

Cô giáo
Quỳnh Sen
của hiện tại.
Cô giáo Quỳnh Sen của hiện tại.

Để biến ước mơ ấy thành hiện thực, năm học lớp 7, tôi bắt đầu sáng tác thơ văn. Tôi dè sẻn, tiết kiệm từng đồng để mua thêm giấy bút vì để sáng tác ra được một bài thơ, một mẩu truyện ngắn thôi cũng tốn khá nhiều giấy mực và thời gian. Tôi nắn nót từng chữ, từng trang, gấp lại thật cẩn thận rồi cho vào phong bì thư để gửi. Hồi ấy, mỗi chiếc tem thư trị giá 800 đồng– đối với những học trò nhà nghèo như chúng tôi, số tiền ấy không hề nhỏ. Biết được say mê của tôi, thỉnh thoảng bố tôi lại cho con gái năm, ba nghìn để mua phong bì và tem thư. Nhà tôi ở rất xa bưu điện nên bố tôi cũng là người cầm những chiếc phong bì ấy đi gửi. Chờ đợi mãi, đến hết năm học mà tác phẩm của tôi vẫn chưa một lần được xuất hiện trên báo Đội. Nhưng tôi thì vẫn cứ kiên trì viết, biết đâu có một ngày...

Ngày đặc biệt nhớ mãi

Đó là một buổi chiều, nhóm chúng tôi đang chơi nhảy dây ở góc sân trường thì thầy Tổng phụ trách bước lại, trên tay cầm tờ báo Thiếu niên Tiền phong (TNTP), thầy gọi to:

- Sen ơi!

Chưa kịp đợi tôi trả lời, các bạn đã chạy thật nhanh về phía thầy và cùng reo lên:

- Ôi, Sen có bài đăng báo thật này!

- Truyện ngắn!

Và tụi nó quay lại, ôm vai, ôm cổ rồi nâng bổng tôi lên cao như một người hùng.

Tình yêu văn thơ,
báo Đội năm xưa
giờ được cô truyền lại cho những học trò nhỏ.
Tình yêu văn thơ, báo Đội năm xưa giờ được cô truyền lại cho những học trò nhỏ.

Thật bất ngờ, lần đầu tiên tôi có bài đăng báo ở chuyên mục Trang viết tuổi hồng. Truyện ngắn “Mười lăm”. Tụi bạn chốt hạ:

- Khi nào nhận được nhuận bút thì khao cả lớp nhé!

Một tháng sau thì tôi có giấy mời nhận nhuận bút. Vui không tả xiết! Bố tôi nghỉ hẳn một ngày công thợ hồ để chở tôi ra bưu điện huyện. Tiền nhuận bút được 80.000 đồng - số tiền rất lớn vào thời điểm năm 2006. Các cô chú ở bưu điện ai cũng khen tôi giỏi. Tôi thấy rõ niềm tự hào lấp lánh trong mắt bố. Trưa hôm ấy, bữa cơm nhà tôi có thịt được mua từ số tiền nhuận bút quý giá đó, tôi còn phụ thêm để mẹ mua gạo cho cả nhà.

Giữ đúng lời hứa, tôi khao cả lớp mỗi bạn một que kem - món quà xa xỉ với những đứa trẻ con xóm nghèo thời đó. Trong lúc tụi bạn vừa ăn vừa cười đùa thì tôi lại đăm chiêu cho ý tưởng mới, một truyện ngắn nữa lại sắp ra đời…

Từ khi có truyện ngắn đầu tiên được đăng báo, tôi có nhiều bạn phương xa gửi thư làm quen. Tôi còn nhớ một bạn tên Chung quê ở Thanh Hóa viết trong thư: truyện “Mười lăm” làm tớ rất xúc động, nhân vật Vy trong truyện có nét hao hao giống tớ và nhiều bạn, đọc xong cứ thấy xao xuyến khó tả…

Cũng từ ấy, tên tôi xuất hiện đều đặn trên báo, không chỉ TNTP mà cả Thiếu nhi dân tộc, Học trò cười, Nhi đồng… Tiền nhuận bút của tôi dùng để mua sách vở, đồ dùng học tập, chia sẻ với các bạn có hoàn cảnh khó khăn trong lớp.

Đã hai mươi năm trôi qua, tôi của ngày nào đã trở thành cô giáo vùng cao. Nhiều người từng say mê báo Đội vẫn còn nhớ tên tôi, thỉnh thoảng học trò lại bảo: Bây giờ mới được gặp cô, chúng em hay đọc bài cô trên báo. Nghe lòng thấy vui lạ!

Bài viết được đăng tải trên ấn phẩm Thiếu niên Tiền phong Chủ nhật, số 48 năm 2024, mời các bạn độc giả mua báo đón đọc nhé!

Còn nhiều bài viết hay, hấp dẫn, các câu chuyện thú vị đang chờ đón bạn khám phá tại ấn phẩm Thiếu niên Tiền phong Chủ Nhật. Nếu bạn quan tâm có thể mua báo và đọc trực tuyến tại cửa hàng trực tuyến của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhé!

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Lần đầu có bài đăng báo tại chuyên mục Góc ô mai của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Bài Góc ô mai khác

Khu vườn màu nắng

Nắng mới mềm như lụa lướt thướt trên vòm cây, là đà trên cỏ dại. Con đường đất nhỏ từ xóm dưới dẫn lên đồi ngập nắng. Hai bên đường xuyến chi mọc đầy, hoa trắng nhụy vàng lắc đưa trong gió.

Điệp viên nhí

Nam cau mày lại, miệng lẩm bẩm: - Thật không thể chấp nhận được! Là hắn! “Hắn” ở đây là Ninja Lông Mun - biệt danh Nam đã đặt cho chú mèo đen tuyền, tròn núc ních của bà Lan.

Những dòng chữ kỳ diệu

Ngày ấy, cu Minh còn bé xíu, chưa đi học. Tôi rất quý nó, vì nhà nó có cả một thư viện nhỏ. Ba nó là thầy giáo dạy văn trên tỉnh.