Thơ và lời bình: Dế và cỏ

Nhà thơ Nguyễn Hữu Quý
Tiếng dế kêu ri...ri... trong cỏ, có lẽ điều ấy không xa lạ gì với các em ở vùng nông thôn Việt Nam.

Ở đâu có cỏ

Là có dế thôi

Khi dế rong chơi

Lan man cỏ dắt

Chỉ cỏ mới biết

Nơi dế chào đời

Mái nhà của dế

Cỏ xanh màu trời

Đời cỏ dãi dầu

Chỉ mình dế biết

Đời cỏ dài lâu

Vững bền như đất

Ri...ri... điệp khúc

Cỏ nằm lắng nghe

Bạc râu chú dế

Vẫn còn say mê

Em ngồi bờ đê

Trăng lên bát ngát

Tiếng dế ri...ri...

Ngỡ là cỏ hát.

Vũ Duy Chu

Tuổi thơ các em vẫn thường có một chú dế thấp thoáng trong cỏ xanh rồi bỗng nhiên trở thành bạn bè với chúng ta lúc nào không biết.

Dế và cỏ, như một cặp đôi thân thiết, gắn bó với nhau trọn đời. Ở đâu có cỏ/ Là có dế thôi/ Khi dế rong chơi/ Lan man cỏ dắt.  Dế và cỏ sinh ra, có mặt trên đời là để cho nhau, vì nhau. Cỏ chính là “quê hương”, là “làng quê” của dế. Thú vị hơn, cỏ còn dắt dế rong chơi. Bạn dế nào mà chẳng ham chơi, thích lang thang đây đó chứ, nhưng đi đâu, về đâu thì chú ta cũng chưa bao giờ xa cách cỏ xanh. Tình cảm của họ bền chặt biết bao nhiêu.

Trên ý tưởng chủ đạo đó, tác giả Vũ Duy Chu bằng phép nhân cách hóa đã làm rõ thêm mối quan hệ giữa cỏ với dế. Sinh ra, dế đã được cỏ đón chào che chở. Chỉ cỏ mới biết được đâu là nơi chào đời của dế. Hình ảnh thơ đẹp quá: Mái nhà của dế/ Cỏ xanh màu trời. Sự liên tưởng trong thơ vô hạn và nó mở ra những không gian mới bao la. Sắc xanh của cỏ được ví với màu trời, làm cho ta bất chợt nhớ tới câu thơ tả cảnh mùa xuân của nhà thơ Nguyễn Du: Cỏ non xanh tận chân trời...

Một tình cảm đẹp bao giờ cũng do đôi bên bồi đắp và nuôi dưỡng. Các em đừng quên điều ấy nhé! Cỏ hiểu dế bao nhiêu thì dế cũng thấu tỏ cỏ bấy nhiêu: Đời cỏ dãi dầu/ Chỉ mình dế biết/ Đời cỏ dài lâu/ Vững bền như đất. Dế hiểu về cỏ như thế, thật không sai chút nào; những ngọn cỏ thấp bé có sức sống vô cùng mãnh liệt. Giữa cỏ và dế luôn có sự đồng điệu, tri âm, không ai che khuất, lấn át ai mà tâm hồn đôi bạn đã hòa làm một: Ri...ri...điệp khúc/ Cỏ nằm lắng nghe/ Bạc râu chú dế/ Vẫn còn say mê.

Có lẽ vì thế mà trong cảm nhận của tuổi thơ, cỏ và dế là bản hòa ca trong trẻo bình yên nhất. Em ngồi bờ đê/ Trăng lên bát ngát/ Tiếng dế ri...ri.../ Ngỡ là cỏ hát. Hình ảnh ấy, âm thanh ấy dệt nên khúc ca thanh bình êm dịu của những làng quê Việt Nam yêu dấu.

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Thơ và lời bình: Dế và cỏ tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Ngày bão đi qua

Dưới gốc cây cau cao cao, có một giàn trầu nhỏ mọc quấn quýt bên hàng rào tre. Giàn trầu ...

Người ở

Hè này, bố đi công tác xa, mẹ phải thuê người giúp việc. Đó là Tuyết, chỉ trạc tuổi tôi ...

Bài Sáng Tác khác

Mùa hè của em

Dưới sự hướng dẫn của cô giáo chủ nhiệm, bạn Phạm Quốc Đạt (lớp 3A, trường Tiểu học Đồng Lộc, huyện Can Lộc, Hà Tĩnh) đã viết được một bài thơ rất dễ thương có tên là “Mùa Hè của em”.

Cánh thư từ Trường Sa

Chiều đi học về, tôi nghe cô bưu tá trong Khu tập thể Tổng cục Chính trị bảo: - Quỳnh Anh có thư gửi từ Trường Sa về nhé!

Ngắm tranh của Hoàng Khôi

Những lúc rảnh rỗi, thay vì đòi bố mẹ cho xem điện thoại, bạn Trịnh Trần Hoàng Khôi (lớp 1C2, trường Tiểu học Xuân An, huyện Nghi Xuân, Hà Tĩnh) lại chọn ngồi “nghịch” với sắc màu. Thành quả của bạn ấy là những bức tranh đẹp mê tơi, mời các bạn cùng ngắm nhé!

Chuyện về chàng thủ môn

Thằng cu Tộ vừa nhổ một cái răng cửa. Khi nó cười thì cả bọn trong lớp tôi cũng phải lăn ra mà cười theo. “A ha thủ môn bỏ đi ăn cơm rồi!”. “Tộ ơi khéo không ruồi nó đá bóng vào…”

Giấc mơ nhỏ bé

Đã lâu rất lâu rồi, tại một thị trấn nhỏ ẩn mình giữa những ngọn đồi thoai thoải cạnh một khu rừng cổ thụ, có một cô gái nhỏ mộng mơ. Mọi người thường gọi cô là “Khách Vô Danh” và truyền tai nhau rằng cô có thể đi lạc vào cõi mộng của bất kỳ ai và dấn thân vào những cuộc phiêu lưu kỳ ảo mỗi đêm.