Những cây bút nhỏ

Công ai lớn nhất?

Nhi đồng
Mùa Xuân năm ấy, khu rừng đã hồi sinh trở lại sau đám cháy của gần một năm trước. Những cây to lại đâm chồi, đẻ nhánh, vươn dài cành lá xum xuê, những cây non mọc lên um tùm, đám dương xỉ dưới mặt đất vươn lên mãnh liệt.

Muông thú lại được vui vẻ bên nhau những ngày nắng, những ngày mưa, rồi cả những đêm nhảy nhót hát ca dưới ánh trăng.

Hôm ấy, một ngày như mọi ngày, khi các con vật vừa làm việc vừa trò chuyện với nhau ở bãi đất trống giữa rừng, thì một cuộc tranh luận nổ ra phá tan bầu không khí êm ả. Vắt vẻo trên cành cao, luôn tay xếp từng quả thông và hạt dẻ vào hốc cây, Sóc Nâu nói vọng xuống dưới:

- Không có tớ đi kiếm hạt giống và cây non về thì khu rừng đã chẳng tốt tươi như này rồi.

Từ cửa hang, Thỏ Xám nghe thấy thế bất bình lắm:

- Tớ chứ, phải là tớ mới đúng, tớ vun đất cho từng gốc cây một mà.

Mặt anh Gấu Bự trở nên cau có, anh thủng thẳng buông lời:

- Này các em, không có anh xúc đất nặng nhọc thì làm sao các em trồng cây được nào?

Ai ai cũng nhận mình có công lao lớn nhất, khiến cuộc tranh cãi mỗi lúc một gay gắt hơn. Thấy lời qua tiếng lại, bác Hươu Kều vươn cái cổ dài của mình ôn tồn nói:

Các bạn, các cháu, dù lớn dù nhỏ, dù việc nặng việc nhẹ, đều góp công sức của mình để khu rừng từ xơ xác sau đám cháy có được vẻ xanh tươi trở lại như bây giờ. Thay vì tranh cãi nhau rằng ai hơn ai, chúng ta hãy cùng nhau đoàn kết, bảo vệ khu rừng của chúng ta được khỏe mạnh hơn, xanh tốt hơn.

Tiếng bác Hươu sang sảng hòa chung với tiếng gió xào xạc giữa những tán cây, vang vọng đi khắp khu rừng. Những tia nắng vàng len lỏi qua kẽ lá, chiếu rọi vào từng gương mặt vui vẻ, rạng ngời. Lời bác Hươu khiến muôn thú hiểu ra công lao không của riêng ai hết. Từ đó, tiếng cười lại ngập tràn trong khu rừng mang màu xanh hòa bình, hạnh phúc.

PHẠM TUỆ MỸ
(Lớp 4A4, trường Tiểu học Vĩnh Hưng, Hoàng Mai, Hà Nội)

Bài viết được đăng tải trên ấn phẩm Nhi đồng, số Tết năm 2024, mời các bạn độc giả mua báo đón đọc nhé!

Còn nhiều bài viết hay, hấp dẫn, các câu chuyện thú vị đang chờ đón bạn khám phá tại ấn phẩm Nhi đồng. Nếu bạn quan tâm có thể mua báo và đọc trực tuyến tại cửa hàng trực tuyến của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhé!

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Công ai lớn nhất? tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Người ở

Hè này, bố đi công tác xa, mẹ phải thuê người giúp việc. Đó là Tuyết, chỉ trạc tuổi tôi ...

Mùa hè của em

Dưới sự hướng dẫn của cô giáo chủ nhiệm, bạn Phạm Quốc Đạt (lớp 3A, trường Tiểu học ...

Bài Sáng Tác khác

Ngắm tranh của Hoàng Khôi

Những lúc rảnh rỗi, thay vì đòi bố mẹ cho xem điện thoại, bạn Trịnh Trần Hoàng Khôi (lớp 1C2, trường Tiểu học Xuân An, huyện Nghi Xuân, Hà Tĩnh) lại chọn ngồi “nghịch” với sắc màu. Thành quả của bạn ấy là những bức tranh đẹp mê tơi, mời các bạn cùng ngắm nhé!

Chuyện về chàng thủ môn

Thằng cu Tộ vừa nhổ một cái răng cửa. Khi nó cười thì cả bọn trong lớp tôi cũng phải lăn ra mà cười theo. “A ha thủ môn bỏ đi ăn cơm rồi!”. “Tộ ơi khéo không ruồi nó đá bóng vào…”

Giấc mơ nhỏ bé

Đã lâu rất lâu rồi, tại một thị trấn nhỏ ẩn mình giữa những ngọn đồi thoai thoải cạnh một khu rừng cổ thụ, có một cô gái nhỏ mộng mơ. Mọi người thường gọi cô là “Khách Vô Danh” và truyền tai nhau rằng cô có thể đi lạc vào cõi mộng của bất kỳ ai và dấn thân vào những cuộc phiêu lưu kỳ ảo mỗi đêm.

Cây phượng vĩ mùa Hè

Mỗi ngày đến trường, một góc sân, một cây phượng vĩ, một gốc bàng già… đều có thể trở thành những người bạn lớn của tuổi thơ chúng mình. Bạn hãy cùng đến với ngôi nhà kể chuyện để chia sẻ một bài viết rất dễ thương của bạn Đỗ Phương Anh đến từ CLB Văn học của trường Tiểu học Quỳnh Mai, Hà Nội nhé!