Đang nằm ôm chiếc gối êm ơi là êm nên nghe mẹ gọi Bống vẫn còn ngái ngủ chưa muốn dậy. Bống he hé mắt nhìn mẹ giọng phụng phịu:
- Đôi mắt con chưa mở to được mẹ ạ. Chắc là mắt muốn ngủ thêm một lúc nữa.
- Ồ, thế thì mắt ngoan ơi dậy đi học cùng với chị Bống thôi! Các bạn chắc ai cũng đã dậy rửa mặt mũi và mặc quần áo chỉnh tề rồi. Bống phải khẩn trương kẻo muộn học ngay từ buổi đầu tiên thì chẳng được cô giáo khen và yêu đâu nhé!
- Mẹ ơi đến lớp có bạn mới cũng vui nhưng được ở nhà cũng thích ơi là thích mẹ ạ.
- Thế một lát nữa, bố mẹ đi làm, anh Bin cũng đi học, Bống ở nhà với ai?
Nghe mẹ nhắc, Bống dụi mắt ngồi dậy nhưng giọng vẫn còn hơi mít ướt:
- Mẹ ơi, con dậy đây. Nhưng tại sao chúng con lại cứ phải đến trường mẹ nhỉ?
- Thế Bống nói với mẹ Bống ước mơ lớn lên sẽ làm gì nào? - Con muốn làm ca sĩ. Làm ca sĩ thì không cần phải học chữ nhiều, chỉ cần hát thật hay thôi!
- Con ơi, không phải chỉ có nhà văn, các nhà khoa học, bác sĩ… mới cần học nhiều chữ đâu con ạ. Một bác nông dân, một chú thợ điện hay người bán rau… nếu chịu khó học thì sẽ trở thành một người nông dân giỏi, một người thợ giỏi, một người bán hàng giỏi. Ai cũng nên chăm học thì mới thực hiện được ước mơ và làm tốt công việc của mình chứ.
- Mẹ ơi, đôi mắt ngoan đã tỉnh ngủ rồi này! Con đã mặc quần áo gọn gàng. Mẹ đưa con đến trường để con học chữ thật giỏi, luyện hát thật hay mẹ nhé!
Bài viết được đăng tải trên ấn phẩm TNTP Thứ Tư. Còn nhiều bài viết hay, hấp dẫn, các câu chuyện thú vị đang chờ đón bạn khám phá tại ấn phẩm Cún bông Chăm học. Nếu bạn quan tâm, có thể mua báo và đọc trực tuyến tại cửa hàng trực tuyến của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhé! |