Trang viết tuổi hồng: Nhớ mùa thu Hà Nội

TNTP Thứ Tư
- Ông ngoại ơi, ông kể cho cháu nghe về ngày Giải phóng Thủ đô đi?

Minh - cô cháu gái nhỏ với cặp mắt to tròn háo hức chạy đến. Ông ngoại chậm rãi gập tờ báo để ngay ngắn trên bàn, bỏ cặp kính lão xuống, mắt nhìn xa xăm qua khung cửa sổ. Ông kéo ghế cho Minh ngồi ngay cạnh, khẽ nhấp một ngụm trà và cất giọng đều đều:

- Ngày 10/10/1954 là một cột mốc lịch sử... Ông đã theo đoàn quân tiến về Hà Nội và cảm giác lâng lâng vẫn vẹn nguyên khi đi diễu hành trên các con phố. Trong dòng người cùng muôn sắc cờ hoa đứng dọc hai bên đường vẫy chào đoàn quân, có rất nhiều người thân và bạn bè của ông. Những hình ảnh ấy, ông sẽ không bao giờ quên được…

Chiều hôm đó, Minh biết tin mình được chọn tham gia trong đội múa chào mừng ngày Giải phóng Thủ đô của trường. Tự hào là đứa trẻ được sinh ra, lớn lên ở Hà Nội, Minh hiểu được ý nghĩa và tầm quan trọng của chương trình. Vậy nên sau mỗi giờ học chính, Minh lại cùng cả đội múa hăng say tập luyện để chuẩn bị cho buổi diễn. Mỗi tiết mục đều được thầy cô và bạn bè dàn dựng công phu, chất lượng. Tất cả dường như đã hết sức hoàn hảo để chờ đón một buổi công diễn bùng nổ vào ngày 10/10.

Nhưng… thật không may, trên đường đi học về, Minh bị vấp vào viên gạch và ngã trẹo chân, đi đứng cũng rất khó khăn. Cả thế giới trước mắt nó dường như sụp đổ. “Tại sao lại đúng là lúc này mà không phải một thời điểm nào khác?”. Minh đã tưởng tượng ra cảnh mình đứng trên sân khấu giữa ánh đèn rực rỡ, với tiếng vỗ tay của mọi người và tiếng nhạc rộn ràng. Giờ đây, tất cả như bong bóng xà phòng tan biến mất.

Minh tập tễnh chống nạng ra sân trường để xem các bạn tập múa, không giấu nổi tiếng thở dài. Vị trí của nó giờ đã được thay bằng một bạn gái ở lớp khác rồi. Đúng lúc đó, cô giáo Tổng phụ trách đến bên, ôn tồn vỗ vai Minh:

- Chương trình “Khúc tráng ca lịch sử” của trường vẫn đang thiếu người. Nếu em muốn, có thể tham gia cùng các bạn nhé!

Đôi mắt Minh vụt sáng bừng, khuôn mặt bỗng rạng rỡ khác hẳn với vẻ u sầu chỉ nửa phút trước đó.

- Ôi, vâng! Em có thể tham gia ngay chứ ạ?

Cô giáo dìu Minh vào phòng tập. Các thành viên người đứng, người ngồi đang tập hát bè cho “Khúc tráng ca lịch sử”, bao gồm một liên khúc những bài hát về Hà Nội, gợi nhớ những tháng năm lịch sử hào hùng của Thủ đô. Minh sung sướng. Thật vui vì đến đây được gặp gỡ biết bao nhiêu bạn mới và được hòa chung vào không khí mùa thu lịch sử.

**

Hội diễn văn nghệ thành công ngoài sức tưởng tượng. Tiết mục “Khúc tráng ca lịch sử” của Minh và các bạn được cả hội trường vỗ tay nhiệt liệt. Minh đứng trên sân khấu, chân nó vẫn còn dư âm của “cú chấn thương” nhưng trong lòng thì vô cùng rạo rực. Minh cảm thấy như đang được cùng ông và dòng người tiến về Thủ đô trong rực rỡ cờ hoa của những ngày mùa thu lịch sử năm nào…

Sáng hôm ấy, ông đánh thức Minh dậy từ sớm.

Một người đàn ông tóc bạc trắng, đội chiếc mũ phớt, diện một chiếc sơ mi màu sữa phẳng phiu, đi kèm với quần âu sáng màu và thắt lưng da đen, chở theo sau lưng là cô cháu gái nhỏ tóc thắt bím hai bên. Bánh xe lăn chầm chậm dưới những tán cây cổ thụ, qua từng con phố, hai bên đường rợp những lá cờ đỏ sao vàng phơi phới bay.

Hai ông cháu chọn một chiếc ghế đá bên Hồ Gươm để ngắm nhìn khung cảnh mặt hồ trong sương sớm. Minh rúc vào vòng tay ông, hít một hơi thật sâu và thỏ thẻ:

- Mùa thu Hà Nội rất tuyệt vời, ông nhỉ!

Ông ngoại mỉm cười:

- Ừ, Thủ đô của ông cháu mình thật bình yên, giản dị, phải không nào?

Những tia nắng đầu tiên đã len lỏi qua kẽ lá, rọi xuống ven đường. Một màu bàng bạc của sương vẫn vương vấn ở đằng xa, soi bóng xuống Tháp Rùa cổ kính…

HUYỀN TRANG

(Số 8/21/437 Đà Nẵng, phường Đông Hải 1, quận Hải An, TP. Hải Phòng)

Thân thương ơi tiếng trống

Rộn rã lạ ! Tiếng trống trường đã điểm

Một hồi dài... Ôi nao nức lòng ta

Đã mấy chục thu vàng trôi nhanh quá!

Mấy chục mùa khai giảng đã đi qua...

 

Tất cả bỗng như ngày nào chợt tới

Tíu tít trò phơi phới khúc ca vui... Rạng rỡ quá!

Thầy cô ai cũng tuyệt !

Rất tin yêu trước ngưỡng cửa cuộc đời.

 

Bài học vẫn bao năm trong ký ức

Trước tiên trò học lễ - hậu học văn...

Nay khôn lớn ta nhớ về một thuở

Thầy cô xưa gieo hạt giống, ươm mầm...

 

Giờ ta đã vững vàng trên bục giảng

Vẫn nao lòng nghe tiếng trống thân thương...

Như giục giã: hãy bền tâm - vững chí

Dìu dắt bao thế hệ suốt chặng đường...

 

LÊ VÂN

(Giáo viên trường Tiểu học Quang Trung, quận Hoàn Kiếm, TP. Hà Nội)

Bài viết được đăng tải trên ấn phẩm Cún bông chăm học. Còn nhiều bài viết hay, hấp dẫn, các câu chuyện thú vị đang chờ đón bạn khám phá tại ấn phẩm TNTP Thứ Tư. Nếu bạn quan tâm, có thể mua báo và đọc trực tuyến tại cửa hàng trực tuyến của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhé!

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Trang viết tuổi hồng: Nhớ mùa thu Hà Nội tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

"Hành khách" của tôi

Tháng 11 về, lòng tôi lại trào dâng kỷ niệm cũ, hình ảnh cậu bé Hoàng với dáng người nhỏ ...

Chiếc giày lẻ

Lớp An có một bạn mới chuyển đến. Bạn ấy tên Tùng và nhà nghèo lắm. Hơn thế, Tùng chỉ ...

Dòng sông trong tim tôi

Dòng sông giống như dòng chảy của thời gian. Từ xa xưa, loài người đã có mối liên kết đặc ...

Bài Sáng Tác khác

Quà tặng của trái tim

Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 sắp đến rồi, liệu chúng mình có thể tặng thầy cô món quà gì thật ý nghĩa khiến thầy cô bất ngờ, vui vẻ và hạnh phúc nhỉ? – Cún Bông biết là có rất nhiều bạn sẽ đặt ra câu hỏi ấy.

Vị tướng đan sọt

- Mau tránh đường cho Đức Ông dẫn quân đi qua! Tay Phạm Ngũ Lão vẫn thoăn thoắt đan sọt, đầu nghĩ tới những chiến lược quân sự nên chàng không nghe thấy tiếng thét của quân lính.

Mùi của nắng

Nếu ai đó hỏi bạn: Mùi nắng có mùi gì? Bạn sẽ trả lời thế nào? Thật khó để nói rõ vì đây là một thứ mơ hồ không thể nói cho rõ. Mùi của nắng.