Bài học của cụ bà qua việc nộp phế liệu

Chu Hải
Trước khi nghỉ hè, nhà trường yêu cầu các lớp làm kế hoạch nhỏ bằng cách thu gom kim loại phế liệu. Mọi người háo hức về nhà nhờ bố mẹ tìm các vật dụng đã hỏng trong nhà để mang đến trường nộp.

Tolia vừa đi vừa kéo chiếc giường xếp bằng sắt đã hỏng thì gặp Masha đang đẩy một cái mỏ neo cũ đã gỉ. Tolia nói:

- Cái giường của tớ cân nặng hơn nhiều cái mỏ neo dở hơi của cậu. Vì vậy, tớ thu thập, đóng góp được nhiều hơn cậu.

Masha trả lời:

- Chưa biết được thế nào. Mỏ neo của tớ đặc, còn giường của cậu rỗng.

Tolia dừng lại, nhìn sang bạn tỏ vẻ không hiểu:

- Thế nghĩa là sao?

- Rất đơn giản: Mỏ neo của tớ rắn chắc, còn giường của cậu thì không.

- Vớ vẩn! - Tolia phản đối - Chẳng lẽ nó rỗng giống một quả bóng à?

- Nó không phải là một quả bóng - Masha đáp - Nhưng nó vẫn rỗng. Những thanh sắt kia rỗng ruột. Còn mỏ neo bên trong đặc hoàn toàn. Thế đấy!

- Cái mỏ neo bé tẹo! - Tolia nói.

- Bé nhưng cân nặng. Còn cái giường to xác nhưng nhẹ tênh! - Masha tỏ ra cũng không vừa.

- Cái giường là cái giường hoàn chỉnh, cái mỏ neo chỉ là một phần của chiếc tàu thủy hỏng! - Tolia lý luận.

- Tớ không quan tâm. Tớ chỉ cần biết cân nặng hơn là hoàn thành kế hoạch nhỏ tốt hơn thôi - Masha nói rồi mím môi đẩy chiếc mỏ neo.

- Nhưng đã cân đâu. Chắc chắn cái giường to gấp 3 lần cái mỏ neo thì sẽ nặng gấp 3, nghĩa là tớ hoàn thành nhiệm vụ gấp 3 lần cậu - Tolia vừa kéo lê chiếc giường vừa cười đắc thắng.

Ảnh minh họa.

Hai đứa cứ đang vừa đi vừa cãi nhau thì có một bà cụ đi ngang qua. Bà thấy như vậy và hỏi:

- Các cháu mang đồ đi đâu đấy?

- Bọn cháu tới trường nộp phế liệu ạ - Masha nhanh nhẩu.

- Sao các cháu không đặt cái mỏ neo lên trên giường rồi cùng nhau kéo đến trường nhỉ?

Tolia liền phản đối:

- Nhưng cái giường là phế liệu của cháu ạ.

Masha tiếp lời:

- Còn cái mỏ neo là phế liệu của cháu mà.

- Ồ, bà nghĩ phế liệu thì chẳng phải của riêng ai. Thu gom để sự dụng chung các cháu ạ.

Cả Tolia và Masha tỏ vẻ ngạc nhiên, nhưng khi hiểu ra thì ngay lập tức làm theo lời bà cụ và không cãi nhau nữa.

HIỀN NGA (dịch)

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Bài học của cụ bà qua việc nộp phế liệu tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Những chuyện xa lạ

Đến mùa đông, cây liễu rụng hết cả tóc. Anh Sơn Dương sống ở triền núi lạnh đen sẫm ...

Ngày bão đi qua

Dưới gốc cây cau cao cao, có một giàn trầu nhỏ mọc quấn quýt bên hàng rào tre. Giàn trầu ...

Người ở

Hè này, bố đi công tác xa, mẹ phải thuê người giúp việc. Đó là Tuyết, chỉ trạc tuổi tôi ...

Bài Sáng Tác khác

Chú chim cu cườm ở lưng đồi

Gia đình Trà My đi nghỉ hè ở một điểm du lịch, nơi có những ngôi nhà lá nhỏ nép cùng cây rừng bên sườn đồi trên một hòn đảo nhỏ. Nơi đây thật tĩnh lặng êm đềm nên một âm thanh nhỏ nhất đều lảnh lót vang vọng tới ngút ngàn rừng cây.

Mùa hè của em

Dưới sự hướng dẫn của cô giáo chủ nhiệm, bạn Phạm Quốc Đạt (lớp 3A, trường Tiểu học Đồng Lộc, huyện Can Lộc, Hà Tĩnh) đã viết được một bài thơ rất dễ thương có tên là “Mùa Hè của em”.

Cánh thư từ Trường Sa

Chiều đi học về, tôi nghe cô bưu tá trong Khu tập thể Tổng cục Chính trị bảo: - Quỳnh Anh có thư gửi từ Trường Sa về nhé!

Ngắm tranh của Hoàng Khôi

Những lúc rảnh rỗi, thay vì đòi bố mẹ cho xem điện thoại, bạn Trịnh Trần Hoàng Khôi (lớp 1C2, trường Tiểu học Xuân An, huyện Nghi Xuân, Hà Tĩnh) lại chọn ngồi “nghịch” với sắc màu. Thành quả của bạn ấy là những bức tranh đẹp mê tơi, mời các bạn cùng ngắm nhé!

Chuyện về chàng thủ môn

Thằng cu Tộ vừa nhổ một cái răng cửa. Khi nó cười thì cả bọn trong lớp tôi cũng phải lăn ra mà cười theo. “A ha thủ môn bỏ đi ăn cơm rồi!”. “Tộ ơi khéo không ruồi nó đá bóng vào…”