"Bí mật" chị cả của dì

Chu Hải
TNTP - Từ hồi bé xíu, tôi quấn với dì Lê còn hơn cả với mẹ nữa. Hồi đó còn nhỏ, tôi chỉ biết là mẹ tôi hay đi vắng và đương nhiên dì Lê sẽ chơi với tôi, ăn uống, hát ru tôi ngủ, vậy thôi.

Khi tôi học cấp 2, dì Lê vào Đại học. Dì Lê học năm cuối cấp 3, ít có thời gian chơi với tôi. Cũng không quan trọng lắm vì lúc này, tôi thích chơi với các bạn bằng tuổi hơn. Mẹ vẫn bận rộn.

Năm ấy, dì Lê học Đại học năm thứ hai, học xa nhà. Mẹ cùng tôi tay xách nách mang rất nhiều thứ quà cáp đến nơi dì ở trọ.

Dì cứ ôm chầm lấy mẹ tôi mà khóc, khóc nhiều ơi là nhiều. Mẹ tôi thì không, mắt mẹ chỉ hơi đỏ thôi. Mẹ bảo, hai dì cháu ngồi với nhau, lấy mấy bắp ngô ra ăn mà buôn chuyện. Mẹ đi ra ngoài có việc. Mẹ lúc nào cũng thế, lúc nào cũng bận.

Tôi hỏi tại sao dì khóc. Dì xoa đầu tôi: “Dì khóc vì dì hạnh phúc. Vì dì có người chị cả tốt bụng quá”.

Rồi dì kể, mẹ tôi là chị cả của dì. Dì Lê là em thứ và cũng là em út trong gia đình. Ông bà ngoại tôi đau yếu luôn, hầu như không làm được kinh tế. Bố tôi lại đi công tác xa kể từ sau khi mẹ sinh tôi được vài tháng tuổi (về sau tôi mới biết không phải bố “đi công tác” mà là bố, mẹ tôi chia tay nhau) nên mọi trách nhiệm đều do mẹ gánh vác.

Ngoài việc làm ở cơ quan, mẹ còn chạy chỗ này, chỗ kia làm thêm đủ việc. Tiền kiếm được, mẹ chia ra tận mấy phần: phần lo thuốc thang cho ông, bà; phần lo nuôi nấng tôi và dì Lê. Mẹ coi dì Lê như con của mình vậy.

Bây giờ thì tôi đã hiểu vì sao mẹ lúc nào cũng… bận rộn.

Dì Lê lắc lắc đôi vai đang rung lên của tôi, dì bảo: “Đừng lo. Từ nay, mẹ cháu sẽ bớt bận rộn vì dì mới tìm được việc làm thêm rồi. Lương rất khá nhé. Công ty hứa, khi dì tốt nghiệp, họ sẽ tuyển thẳng vào luôn”.

- Ôi chà! Dì Lê giỏi quá!- tôi nhảy cẫng lên, vỗ hai tay bộp bộp khen dì.

Gương mặt dì đỏ bừng, dì thì thầm như nói với chính mình: “Không giỏi sao được! Dì mà không học giỏi, không đi làm chăm chỉ thì bao giờ CHỊ CẢ của dì mới hết… bận đây!”.

Ngồi cạnh mẹ trên xe buýt, tôi với tay sang nắm bàn tay mẹ. Hình như đây là lần đầu tiên tôi chủ động nắm tay mẹ. “CHỊ CẢ của dì Lê, mẹ của tôi ơi! Con yêu mẹ và tự hào về mẹ biết bao”.

Mai Hồng Hà

(Xóm Chùa, VĐ, HN)

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết "Bí mật" chị cả của dì tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Những chuyện xa lạ

Đến mùa đông, cây liễu rụng hết cả tóc. Anh Sơn Dương sống ở triền núi lạnh đen sẫm ...

Ngày bão đi qua

Dưới gốc cây cau cao cao, có một giàn trầu nhỏ mọc quấn quýt bên hàng rào tre. Giàn trầu ...

Người ở

Hè này, bố đi công tác xa, mẹ phải thuê người giúp việc. Đó là Tuyết, chỉ trạc tuổi tôi ...

Bài Sáng Tác khác

Chú chim cu cườm ở lưng đồi

Gia đình Trà My đi nghỉ hè ở một điểm du lịch, nơi có những ngôi nhà lá nhỏ nép cùng cây rừng bên sườn đồi trên một hòn đảo nhỏ. Nơi đây thật tĩnh lặng êm đềm nên một âm thanh nhỏ nhất đều lảnh lót vang vọng tới ngút ngàn rừng cây.

Mùa hè của em

Dưới sự hướng dẫn của cô giáo chủ nhiệm, bạn Phạm Quốc Đạt (lớp 3A, trường Tiểu học Đồng Lộc, huyện Can Lộc, Hà Tĩnh) đã viết được một bài thơ rất dễ thương có tên là “Mùa Hè của em”.

Cánh thư từ Trường Sa

Chiều đi học về, tôi nghe cô bưu tá trong Khu tập thể Tổng cục Chính trị bảo: - Quỳnh Anh có thư gửi từ Trường Sa về nhé!

Ngắm tranh của Hoàng Khôi

Những lúc rảnh rỗi, thay vì đòi bố mẹ cho xem điện thoại, bạn Trịnh Trần Hoàng Khôi (lớp 1C2, trường Tiểu học Xuân An, huyện Nghi Xuân, Hà Tĩnh) lại chọn ngồi “nghịch” với sắc màu. Thành quả của bạn ấy là những bức tranh đẹp mê tơi, mời các bạn cùng ngắm nhé!

Chuyện về chàng thủ môn

Thằng cu Tộ vừa nhổ một cái răng cửa. Khi nó cười thì cả bọn trong lớp tôi cũng phải lăn ra mà cười theo. “A ha thủ môn bỏ đi ăn cơm rồi!”. “Tộ ơi khéo không ruồi nó đá bóng vào…”