Nhìn mẹ tất bật trong bếp, tự nhiên tớ thấy thương mẹ rất nhiều. Tớ chợt nghĩ, mình sẽ làm gì đó tặng mẹ một niềm vui cho mẹ vơi bớt mệt mỏi. Vậy nên, không để mẹ phải nhắc như mọi ngày, tớ tự giác quét nhà, rút quần áo xuống gấp lại gọn gàng thành từng chồng riêng ngay ngắn. Sau đó, tớ cũng chuẩn bị sẵn sách vở để sau khi ăn sẽ ngồi vào bàn học. Chưa hết đâu, tớ còn pha cốc trà gừng ấm có thêm một thìa mật ong cho mẹ.
Hơi ấm của vị trà gừng bốc lên, trong lòng tớ bỗng cảm thấy một niềm xúc động lạ kỳ. Từ trước tới giờ, tớ luôn được mẹ pha cho khi thì cốc nước cam, lúc thì cốc nước bột sắn mát lạnh vào mùa hè hoặc cốc trà gừng giải cảm mùa đông chứ đã bao giờ tớ biết chủ động như thế này đâu.
Tớ khua thìa leng keng đến bên mẹ mà mẹ vẫn vừa nhặt rau vừa mải suy nghĩ điều gì đó. Tớ nhắc khẽ:
- Mẹ ơi, mẹ uống cốc trà gừng cho đỡ ho. Để con nhặt nốt rau cho mẹ nhé.
Mẹ bất ngờ dừng tay trong giây lát, ánh mắt mẹ thoáng chút ngạc nhiên và nụ cười làm gương mặt mẹ sáng hẳn lên. Mẹ thơm nhẹ vào má tớ rồi bảo:
- Con đã lớn thật rồi! Khi con biết chia sẻ việc nhà, biết chăm sóc mọi người là con đã trở thành cô gái có trách nhiệm rồi đấy! Mẹ cảm ơn con!
Là vậy đó bạn ơi, chúng mình sẽ trưởng thành bắt đầu từ những việc làm nhỏ bé.
Bài viết được đăng tải trên ấn phẩm Cún bông chăm học. Còn nhiều bài viết hay, hấp dẫn, các câu chuyện thú vị đang chờ đón bạn khám phá tại ấn phẩm Cún bông chăm học. Nếu bạn quan tâm, có thể mua báo và đọc trực tuyến tại cửa hàng trực tuyến của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhé! |