Truyện cười: Chấp một mắt... Tại sao???

Chu Hải
TNTP - Tại sao phù thủy lại cưỡi chổi bay được anh nhỉ? - Tao mà biết thì đã không phải cong lưng quét nhà thế này.

CHẤP MỘT MẮT

- Nhút Nhát: Hic, tớ vừa bị mèo cào. Đau quá!
- Tinh Tướng: Cậu “kém tắm” quá! Với tớ thì hổ, báo chả bao giờ dám hó hé. Tớ chấp bọn nó một mắt
- Nhút Nhát: Oa, cậu có tuyệt chiêu gì vậy?
- Tinh Tướng: Tớ đứng ở sau cánh cửa sắt chuồng nhốt hổ, báo và lè lưỡi, nhắm một mắt lại trêu tức chúng nó.
- Nhút Nhát: Haizzz, thì ra là vậy…

VITAMIN C

- Đầu Đinh: Mỗi lần nghe giọng nói của bà, tôi lại như được tiếp thêm Vitamin C đấy
- Tóc Dài (hí hửng): Hi hi… giọng nói ngọt ngào như trái chín của tôi tất nhiên là có nhiều Vitamin C rồi
- Đầu Đinh: Ngọt cái nỗi gì?! Giọng bà chua như chanh, chát như chuối xanh, tôi nghe mà ghê cả răng.
- Tóc Dài: Grừ… grừ…!

LÃNG MẠN

- Tóc Dài: Mỗi khi buồn, tớ thường xõa tóc đi dưới ánh trăng mờ ảo. Lúc đó, tớ có cảm giác mình như nàng tiên nữ bị đày xuống trần gian
- Đầu Đinh: Thảo nào mỗi lần cậu lãng mạn là cả làng lại kháo nhau có ma nữ xuất hiện
- Tóc dài: -Hừm… hừm…

BẬN

- Bố: Bố mẹ bận bao nhiêu là việc, con chả chịu giúp đỡ mà cứ ngồi ỳ ra thế hả?
- Con: Con cũng đang bận, bố ạ!
- Bố: Con bận gì vậy?
- Con: Con đang bận nghĩ xem mình nên nghĩ cái gì.

CHĂM

- Mít: Bây giờ tớ hơi bị chăm đấy nhé. Cứ ăn xong là tớ rửa bát để giúp mẹ
- Xoài: Thảo nào dạo này tớ thấy mẹ cậu đi mua bát đĩa mới liên tục và hàng xóm nghe tiếng loảng xoảng lại cứ tưởng cậu đang rửa ốc để luộc
- Mít: Hic, biết thế tớ giấu nhẹm cái sự chăm đi cho lành.

CAO

- Mẹ (giảng giải): Câu “lời chào cao hơn mâm cỗ” có nghĩa là…
- Tèo( hấp tấp): Câu này dễ ợt, con biết. Nó có nghĩa là khi ta đứng trên một cái ghế để chào mọi người thì sẽ cao hơn mâm cỗ được đặt ở dưới đất.
- Mẹ: Trời ạ!

NGUYỄN THỊ XUÂN HƯƠNG

(15/3/ Đê La Thành, Đống Đa, Hà Nội)

TẠI SAO?

- Em: Anh ơi ! Tại sao phù thủy lại cưỡi chổi bay được anh nhỉ?
- Anh: Vì bà ta có phép thuật đấy.
- Em: Thế làm sao mà được như vậy hả anh?
- Anh: Tao mà biết thì đã không phải cong lưng quét nhà thế này.

BÍ MẬT

- Con trai: Tui mới phát hiện ra một bí mật thú vị bà ạ.
- Con gái: Gì vậy?
- Con trai: Đứng bên tui thì bà xinh gái và nữ tính hẳn ra!
- Con gái: ???

LÊ THỊ HÀ UYÊN

(P123, K7/25, Quang Trung, Hải Châu, Đà Nẵng)

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Truyện cười: Chấp một mắt... Tại sao??? tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Những chuyện xa lạ

Đến mùa đông, cây liễu rụng hết cả tóc. Anh Sơn Dương sống ở triền núi lạnh đen sẫm ...

Ngày bão đi qua

Dưới gốc cây cau cao cao, có một giàn trầu nhỏ mọc quấn quýt bên hàng rào tre. Giàn trầu ...

Người ở

Hè này, bố đi công tác xa, mẹ phải thuê người giúp việc. Đó là Tuyết, chỉ trạc tuổi tôi ...

Bài Sáng Tác khác

Chú chim cu cườm ở lưng đồi

Gia đình Trà My đi nghỉ hè ở một điểm du lịch, nơi có những ngôi nhà lá nhỏ nép cùng cây rừng bên sườn đồi trên một hòn đảo nhỏ. Nơi đây thật tĩnh lặng êm đềm nên một âm thanh nhỏ nhất đều lảnh lót vang vọng tới ngút ngàn rừng cây.

Mùa hè của em

Dưới sự hướng dẫn của cô giáo chủ nhiệm, bạn Phạm Quốc Đạt (lớp 3A, trường Tiểu học Đồng Lộc, huyện Can Lộc, Hà Tĩnh) đã viết được một bài thơ rất dễ thương có tên là “Mùa Hè của em”.

Cánh thư từ Trường Sa

Chiều đi học về, tôi nghe cô bưu tá trong Khu tập thể Tổng cục Chính trị bảo: - Quỳnh Anh có thư gửi từ Trường Sa về nhé!

Ngắm tranh của Hoàng Khôi

Những lúc rảnh rỗi, thay vì đòi bố mẹ cho xem điện thoại, bạn Trịnh Trần Hoàng Khôi (lớp 1C2, trường Tiểu học Xuân An, huyện Nghi Xuân, Hà Tĩnh) lại chọn ngồi “nghịch” với sắc màu. Thành quả của bạn ấy là những bức tranh đẹp mê tơi, mời các bạn cùng ngắm nhé!

Chuyện về chàng thủ môn

Thằng cu Tộ vừa nhổ một cái răng cửa. Khi nó cười thì cả bọn trong lớp tôi cũng phải lăn ra mà cười theo. “A ha thủ môn bỏ đi ăn cơm rồi!”. “Tộ ơi khéo không ruồi nó đá bóng vào…”